Trời xanh, cây xanh, vườn cỏ. Cô gái tóc đỏ mỉm cười dịu dàng cong ánh mắt lên, ngồi cạnh một cái bàn tròn nhỏ vừa uống trà, vừa nhìn một đứa nhóc to đầu tóc tai như ổ quạ không ngừng trêu chọc một nhóc bánh bao cách đó không xa, dưới bóng râm nho nhỏ của chiếc dù. Phía sau ngôi nhà ba tầng, ngân vang tiếng chuông nhà thờ trên sườn núi.
Lông mi hơi hơi rung động, thiếu niên mở mắt ra, ánh sáng mặt trời chợt lóe khiến cậu ta không tự giác nâng tay lên che mắt.
「Gặp ác mộng sao, thiếu gia?」 Bên tai truyền đến tiếng hỏi dịu dàng nhỏ nhẹ, cậu nhận lấy kính mắt, ánh mắt phía sau thấu kính dần dần trở nên thanh minh.
「 Sao thế được.」Thiếu niên cong cong khóe miệng, giống như là đang chìm đắm trong những suy nghĩ tốt đẹp.
Sao có thể là ác mộng được. Tốt đẹp dịu dàng như thế, có lẽ đó là cảnh tượng thật sự tồn tại ở một nơi xa xôi nào đó trong ký ức, dù thế nào, cũng nên xem nó như mộng đẹp đi.
Tiểu Thất gần đây tương đối phát triển [V: Không được gọi tôi là Tiểu Thất!!!] khó có khi im lặng, đưa tất cả bức ảnh bản gốc của cả nhà ba người truyền đến người thân ở trang viên Voldemort cách đó xa xa, khiến cho cái tên tay sai nào đó đã nhịn cả một đêm chuẩn bị tiếp tục uống thuốc phép tinh lực để tiếp tục kiếm ăn khốn đốn một trận.
Cách đây bao lâu? Mình cũng từng gặp giấc mơ như vậy, người cha đẹp trai tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-mat-thu-bang-ky/1967105/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.