Dumbledore nhìn ba bản tài liệu mở ra trên bàn làm việc, nhăm mi lại. Lúc này, lão hình như càng phù hợp với tuổi thực tế của mình, có một loại cảm giác khiến cho người ta tuyệt không dám tiết lộ mảy may, cảm giác lực bất tòng tâm.
“Cộc, cộc, cộc.” Tiếng đập cửa vang lên, có lễ có tiết, không kiêu ngạo cũng chẳng siểm nịnh. Ông lão râu tóc bạc phơ sớm đã không còn trẻ trung gì nữa nhanh chóng dọn dẹp lại bàn, chỉ để lại một cái hộp không ngừng phun ra khói bạc, thế rồi mới ngồi ngay ngắn vào ghế Hiệu trưởng, treo lên mặt biểu tình của ông nội hiền lành, phất phất tay mở cửa ra.
“Ngài đến rồi, ngài Rei.” Dumbledore cười tủm tỉm biến ra một cái ghế dựa màu đỏ ánh kim, “Mời ngồi. Người trẻ tuổi bây giờ đều rất bận, rất ít người có thể cùng tán gẫu với ông già này a ~Thử chút xiên rết con không? Đây chính là sản phẩm mới nhất của tiệm Công Tước Mật đó ~” Nói rồi, lão ta không biết từ nơi nào lôi ra một cái đĩa, trên đó có 5,6 con rết đang chậm rãi ngheo ngẩy nối đuôi nhau bò ra khỏi đĩa.
Zero mang mặt nạ nghiêm cẩn chuẩn mực ngồi xuống, cầm lấy một bé rết, mặt không đổi sắc bỏ vào miệng, đem bé con đang không ngừng vặn vẹo giãy dụa nuốt xuống, cuối cùng còn buông ra một câu bình luận, “Theo cá nhân tôi mà nói, cái này hơi ngọt quá, hình như Rết chiên cay của phương Đông hợp với khẩu vị của tôi hơn thì phải. Nhưng mà, cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-mat-thu-bang-ky/1967086/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.