Sau khi thi xong, vì muốn cảm ơn bạn cùng phòng đã giúp mình ôn tập, cho nên Phillips cố ý càn quét đến một tiệm bánh kẹo ở Hogsmeade, mua một đống kẹo lớn rồi về phòng ngủ đưa cho Harry.
“Rất cảm ơn em, Harry!” Thật vất vả sống sót qua O.W.Ls, thằng nhóc lớn chạy quanh phòng ngủ nhảy nhảy, chạy chạy, “Nếu không có em giúp đỡ, có lẽ tôi đã không qua nổi rồi, em không biết dự thi cái đó có bao nhiêu khó khăn đâu ~!” Mặt đầy đau đớn. So với mấy đứa nhóc năm nhất nhà Ravenclaw thi xong liền liều mạng ôm sách trao đổi đáp án với nhau, Phillips hiển nhiên là có khuynh hướng nhà Gryffindor đem sách quăng đi đâu mất.
Harry theo đọc sách cũng ngẩng đầu, nở một nụ cười ôn hòa với bạn cùng phòng.
Chỉ một lát sau, Phillips đã bị nhóc em nhà mình cùng bạn học cùng năm năm lôi ra ngoài chúc mừng.
Phòng ngủ nhanh chóng khôi phục lại sự yên tĩnh. Cúi đầu nhắm mắt lại, Harry khép cuốn sách phong phú trước mặt lại, sau đó thuần thục đưa tay chạm lên chiếc nhẫn bị che dấu dưới ngón tay.
Nhìn chăm chú vào cậu bé vẫn như thường lệ bước vào phòng thí nghiệm, Snape nhíu mày. Sau khi thi xong, hắn có thể cảm nhận khí tức đen tối quanh thân cậu đã dần dần tiêu tán, cho đến khi hoàn toàn biến mất. Hắn không biết cuối cùng là đã có chuyện gì xảy ra, hay cậu ta đã tiếp xúc với thứ gì, mỗi khi nghĩ đến điều này, trước mắt hắn lật tức sẽ hiện ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-mat-thu-bang-ky/1967021/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.