Hạ Liễu Quân
oOo
Đối với cái chết không rõ của Gilderoy Lockharrt, cho dù điểm đáng nghi rất lớn, nhưng dưới tình huống manh mối khó phân biệt được, Dumbledore không thể không ngừng lại việc điều tra, cho Lockhart một kiểu chết rất vinh quang để đối phó người hâm mộ gã: “Giáo sư Lockhart trong lúc cứu một học sinh bị nguy hiểm bất hạnh gặp nạn, xem như là một giáo sư tốt bảo vệ học trò của mình, hãy dành tình cảm kính nể nhất của chúng ta hướng về thầy ấy…” Cũng tiến hành vinh danh gã. Về phần người học trò này là ai, cái gọi là “nguy hiểm” gì đó, đều bị Dumbledore hàm hồ cho qua.
Cuộc thi cuối kỳ lại kết thúc, Harry không hề nghi ngờ đứng đầu bảng, Granger theo sát phía sau, thoạt nhìn thần chú Obliviate rất thành công, vị tiểu thư này đối với chuyện xảy ra đoạn thời gian trước không hề có chút ấn tượng. Nhưng Harry nhìn ra được, sau khi trải qua chuyện kia, tình bạn giữa cô và Ron Weasley đã có khe hở, Weasley nhưng không có phát giác ra được.
Nghỉ hè tới gần, Harry bắt đầu phiền muộn: mình nên đến nhà cha đỡ đầu trước hay là nhà Mr đây? Theo tâm lý, cậu càng muốn về nhà của mình và Mr, trong lòng cậu, đó mới là nhà mình. Nhưng mà cha đỡ đầu… Nhớ tới đại cậu ánh mắt rựng rưng, cậu không khỏi phải thở dài.
Quả nhiên, Harry đi theo Snape về đến đường Spider’s End, Sirius đã chờ không được mà chạy đến: “Harry, theo ta về đi! Cùng cha đỡ đầu về nhà!”
“Nhưng mà…” Harry nhìn thoáng qua Snape,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuu-vot-ke-duoc-chon/1359949/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.