Từ từ đi lên cầu thang xoắn ốc, Harry nhìn Snape, gõ cửa phòng Hiệu trưởng. Bên trong không ai trả lời, Harry hơi do dự một tý, vẫn đẩy cánh cửa khép hờ mà bước vào.
Bên trong rất rộng rãi, có một ít dụng cụ bằng bạc kỳ quái, nhất là một thứ hình con thoi ở trên bàn làm việc, cứ xoay tròn xoay tròn rồi tản ra từng sợi khói nhẹ li ti, thỉnh thoảng lại phát ra những âm thanh thú vị. Trên bức tường là toàn bộ chân dung Hiệu trưởng qua các đời, nam có, nữ có, ai nấy đều có thần sắc nghiêm túc, tập trung đánh giá Harry, xì xầm bàn tán với nhau, Ở đằng sau bàn làm việc là một cái ghế đẩu rất cao, ở trên đặt nón phân viện.
“Hiệu trưởng có ở đây không ạ?” Harry thấp giọng hỏi.
Snape bước vào, thuận tay đóng cửa lại: “Đại khái là lại đi nghiên cứu khẩu vị của mình với mấy thứ đồ ngọt mới ra rồi!”
Harry bị ánh mắt của con chim kỳ lạ đang đậu trên kệ sau lưng hấp dẫn, chỉ là con chim này rất già rồi, lông mao lông vũ còn được gần phân nửa, y như con gà tây. Harry ngó nó, nó cũng buồn so ngó lại Harry, một bên thì thanh thanh kêu, thoạt nhìn thật không xong, tiếp đó mấy cái lông vũ cuối cùng ở đuôi nó rụng hết.
“Đây là… phượng hoàng sao?” Harry nhớ hình như cụ Dumbledore có nuôi một con phượng hoàng. “Nó nhìn… tiều tụy như vậy sao? Không phải nói, phượng hoàng đều rất đẹp à?” Con phượng hoàng này thì gần như hấp hối rồi.
“Nó sắp niết bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuu-vot-ke-duoc-chon/1359938/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.