Đông Phương Điểm Trần
o0o
Mùa hè này Harry học xong rất nhiều thứ, Snape đối với cậu có thể nói là dốc lòng dạy dỗ, tuy anh ấy nói cậu vẫn còn nhỏ, không cần quá mức học tập vất vả để khỏi nuốt cả quả táo, không lý giải hết nổi. Nhưng Harry tuyệt không cảm thấy mệt mỏi, cậu cảm thấy cậu giống như một miếng bọt biển đang hút nước, dốc sức liều mạng học, cậu muốn biết tất thảy mọi sự tình liên quan với giới Pháp Thuật. Nhưng hiện tại, Mr chỉ dạy cậu một ít tri thức căn bản mà thôi, chính cậu cần phải trải qua một thời gian ngắn nữa mới có thể bước vào giai đoạn luyện tập thực chiến.
Ngày 31 tháng 7, sinh nhật Harry. Mới sáng sớm, Harry đã không thể chờ đợi được mà thức dậy, ngay cả quần áo cũng chưa đổi, cậu cơ hồ là nhảy xuống giường, chân trần chạy xuống dưới lầu, vừa chạy vừa hô:
“Mr, Mr…”
Snape đang xem ‘Nhật báo tiên tri’ do cú mèo đưa tới ở dưới lầu, trên bàn là bữa sáng vẫn chưa được động đến, thấy Harry tung tăng như chim sẻ chạy xuống, Snape không khỏi nhíu mày: “Cậu Potter, lễ nghi của em đâu?”
Anh dùng ánh mắt không hề vui vẻ đánh giá cậu quần áo không chỉnh, cuối cùng rơi vào đôi chân trần của cậu.
Mặt Harry phừng một tiếng đỏ rực lên, cậu lúng túng nói: “Em… em chỉ quá… hưng phấn… có một chút…” mấy chữ cuối cùng, cậu nói bằng thanh âm lí nhí gần như không nghe thấy, nhưng cũng không thể thoát khỏi cái tai linh mẫn của đại sư ma dược.
Snape nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuu-vot-ke-duoc-chon/1359923/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.