Mới đầu tháng mười một trời đã chuyển lạnh, Harry xoa xoa tay, đi về phía Phòng cần thiết. Trải qua một thời gian điều dưỡng, sắc mặt của Peter đã tốt lên nhiều lắm.
“Chuẩn bị tốt chưa?” – Harry nhìn Peter, trên mặt không còn vẻ ngây thơ như ngày thường. Đối với Peter, cậu muốn thể hiện uy nghiêm. Peter cắn chặt răng, gật đầu biến mình thành con chuột. Harry bỏ con chuột vào túi áo, đi ra ngoài.
Buổi học của lớp biến hình hôm nay là biến một hộp diêm thành một chiếc hòm nhỏ. Muốn cho một vật nhỏ biến thành một vật lớn như vậy, quả là có chút khó khăn. Các học sinh trong lớp đều chăm chú tập luyện, chỉ có Harry là không chuyên tâm lắm. Cũng đúng thôi, vì thuật biến hình của cậu cũng đã tốt lắm rồi.
Đúng lúc mọi người đang tập trung, con chuột đột nhiên chạy khỏi túi áo của Harry, nhảy lên bàn. Harry nhanh chóng cầm đũa phép chỉ vào con chuột, lẩm nhẩm thần chú. Con chuột xoay vòng, rồi biến thành người.
Các học sinh hét toáng lên chạy tán loạn. Giáo su McGonagall đi đến, mở to mắt “Peter Pettigrew?!” Trên khuôn mặt vốn nghiêm túc tràn đầy vẻ kinh ngạc.
“Cậu…. Không phải cậu….” – Giáo sư McGonagall nghĩ tới điều gì đó – “Ta nghĩ là chúng ta nên đến Văn phòng Hiệu trưởng!” – Nói xong bà liền thi triển thần chú trói buộc, khiến Peter không thể động đậy, sau đó dùng Bùa Trôi nổi nâng gã lên, quay đầu nói với các học sinh – “Hôm nay học đến đây thôi, mỗi người về viết một bài luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuoc-song-trong-hp-cua-nguy-so-hien/2200137/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.