Nhìn Fred té xỉu trên mặt đất, George thôi giãy dụa, ngây người nhìn Harry.
Harry bất đắc dĩ thở dài một hơi: “Anh George, chuyện quỷ khổng lồ bọn em không thể làm gì được, không phải vì bọn em không đủ thực lực….”
Draco buông tay George, đứng bên cạnh Harry, hơi vênh mặt lên: “Đúng là Gryffindor ngu xuẩn, hai người nghĩ chúng tôi vẫn chỉ là những học sinh năm nhất sao? Là một Slytherin?”
Trong mắt George hiện ra một tia vui mừng: “Hai đứa có thể cứu Ron đúng không?”
“Anh George,” – Harry trịnh trọng nhìn cậu – “Em vẫn biết, hai anh không đứng về phía em, nhưng… Ron thì khác, không phải thế sao?”
“Nếu em có thể cứu Ron, bọn anh sẽ là người của em!” – George kiên định nói – “Anh và Fred, bọn anh sẽ đứng về phía em, nếu em có thể cứu được em ấy!”
Harry trừng mắt nhìn, có chút không hiểu, tình anh em có thể sâu đậm đến mức này sao? Được rồi, kỳ thật là cho dù anh em sinh đôi không đứng về phía cậu, chỉ cần thề không nói ra chuyện ngày hôm nay, cậu vẫn sẽ đi cứu ron. Nguyên nhân? Đương nhiên là vì Ron là kỵ sĩ của cậu rồi! Nhưng mà có đồ tặng kèm, không lấy thì quả là ngốc!
“Em sao có thể khẳng định sau khi cứu Ron, hai người không đổi ý? Để lộ chuyện của em?”
“…. Muốn thề sao?”
Cứu Fred tỉnh lại, hai anh em sinh đôi cùng nhau lập lời nguyền không thể phá giải, sau đó Harry bảo họ đi về.
“Tiểu Long, xem ra chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuoc-song-trong-hp-cua-nguy-so-hien/2200135/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.