Neville không biết vì sao mình lại đen đủi như vậy, trong lớp học Bay lại xảy ra chuyện. Thực dọa người! Nhưng mà cái chổi kia quả là không biết nghe lời. Không phải là chỉ cần uy hiếp nó thì nó sẽ nghe lời sai? [Anh bạn nhỏ, lời đồn hại chết người đó…]
Neville nằm trong bệnh thất, buồn đến thối người. Nhìn thấy một cái đầu đỏ ló vào, cậu biết đó là Ron. Sau đó là hai người, mà hai người này, cậu không thể nào ngờ đến.
“Potter, còn có cả Malfoy…” – Neville giật mình nhìn bọn họ – “Các cậu…”
Harry đưa quả cầu ghi nhớ cho cậu: “Chúng mình đến đưa cậu cái này, tiện thể nhìn xem cậu thế nào?” – Harry ngại ngùng nói – “Biểu hiện hôm nay của cậu thật tuyệt. Nếu là mình, chắc chắn sẽ rơi xuống đất nát nhừ mất.”
Draco bĩu môi: “Khu trò chơi của Malfoy sắp khánh thành, đến lúc đó mình sẽ mời cậu chơi tàu lượn, tin chắc là cậu sẽ thích.”
Khóe miệng Neville co quắp, cậu biết thứ gọi là tàu lượn kia… còn có, Harry, cậu không cần bày ra cái biểu tình như thế, cậu không chiu nổi đâu. Quả là rất kinh khủng!
Ron vỗ vỗ Neville: “Cố nghỉ ngơi cho khỏe. Lát mình sẽ mang cho cậu một chút canh gà.”
Harry phía sau co quắp: Canh gà? Ở cữ sao?
“Khụ!” – Neville cuối cùng cũng quyết định thẳng thắn, vì cậu cảm nhận rõ ràng một điều, Harry trước mắt mình không hề đơn giản. Biểu tình thuần khiết, bộ dáng vô tội, nhưng đây tuyệt đối là lớp mặt nạ ngụy trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuoc-song-trong-hp-cua-nguy-so-hien/2200125/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.