Sau khi tan học, vốn Harry định về phòng nghỉ ngơi một lát, sau đó đi ăn cơm trưa, nhưng mà nghĩ tới Draco vẫn còn đang trong phòng. Không biết là cậu ấy ở trong phòng làm gì, nhưng chắc chắn hiện tại cậu ấy đang cần một không gian yên tĩnh, vì thế không nên trở về quấy rầy cậu ấy, vậy thì nên đi đâu bây giờ?
Harry nhăn nhó đứng ngoài cửa phòng học ma dược, ngay cả Severus đến phía sau lúc nào cậu cũng không phát hiện ra.
“Là cái gì làm cho cứu thế chủ vĩ đại của chúng ta phải chuyên tâm suy nghĩ đến mức chặn cả đường của người khác thế?” – Thanh âm trầm thấp khàn khan vang lên, dọa Harry nhảy dựng.
“Giáo sư, ngài về văn phòng sao? Ta có thể đến chỗ ngài một lát được không?” – Harry đột nhiên nghĩ ra, có lẽ đến chỗ của Severus một lát là chủ ý không tồi.
Severus khẽ nhướng mày, khóe miệng cong lên: “Dựa vào đâu mà trò cho rằng, văn phòng của ta hoan nghêng trò đến?” – Nói xong liền thẳng tiến về văn phòng của mình.
Harry cười tủm tỉm đi theo sau y, trong lòng nghĩ: Giáo sư chỉ là không được tự nhiên thôi, đồng ý là được rồi, vì sao không nói ra để cho người khác hiểu lầm?
Nhìn tên nhóc kia lẽo đẽo theo sau, Severus khẽ hừ một tiếng, cứ thế bước đi, xem như là ngầm đồng ý.
“Giáo sư, lát nữa cùng nhau ăn cơm trưa được không?”
Phát hiện tên nhóc kia được voi đòi tiên, Xà vương không chút keo kiệt phun nọc: “Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuoc-song-trong-hp-cua-nguy-so-hien/2200120/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.