“Ta là Draco Malfoy!” – Cậu bé kia nâng cằm lên một góc 15 độ.
Harry ngại ngùng cười: “Harry Evans, gọi ta là Harry là được!”
Draco vừa lòng nhếch lông mày: “Được rồi, ta cho phép ngươi gọi ta là Draco.”
“Draco, Draco có nghĩa là rồng đúng không? Ta có thể gọi ngươi là Tiểu Long không?” – Harry dùng ánh mắt đầy kỳ vọng nhìn về phía Draco, ngay cả giáo sư đại nhân còn không thể tránh khỏi sát thương của ánh mắt này, huống chi là Draco – “A…… Được!”
“À, Tiểu Long, ngươi vừa nói Mudblood là sao?” – Harry giả bộ ngây thơ hỏi.
“Chính là phù thủy có cha mẹ đều là Muggle.”
“A, thế thì ta không phải, cha mẹ ta đều là phù thủy.”
“Là…..sao?” – Draco hoài nghi nhìn Harry, trên người cậu rõ ràng là quần áo của Muggle.
Harry ủy khuất nhìn Draco: “Cha mẹ ta mất rồi…..”
Draco xấu hổ nhìn Harry, thấy đôi mắt xanh kia chuẩn bị rơm rớm nước mắt, tay chân nhất thời luống cuống: “Này, đừng khóc! Được rồi được rồi! Ngoan, không khóc! Ta mời ngươi ăn kem….” – Draco đem tất cả các chiêu mà ba ba dùng để dỗ mình ra áp dụng, Harry mới không khóc, hóa ra ba ba dỗ mình cũng không dễ……..
Draco lôi Harry vào quán kem, gọi hai phần kem cực lớn. Harry nhìn cốc kem, buồn bực!
“Harry, sao ngươi không ăn?” – Draco bất mãn nhìn Harry, hỏi.
Harry nghẹn giọng: “Tiểu Long, thứ đẹp như vậy, sao ta nỡ ăn chứ…….”
“Xuy…….” – Draco không biết nói gì, trên môi không giấu nổi ý cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/harry-potter-dong-nhan-cuoc-song-trong-hp-cua-nguy-so-hien/2200107/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.