Chương trước
Chương sau
Hội trường yên tĩnh.

Harry gian nan nhìn đến hướng giọng nói phát ra, là một cô gái có mái tóc xoăn dài màu đen và làn da trắng nõn. Harry nhớ ra cô ta là Romilda Vane, năm thứ sáu cô ta từng tặng anh một hộp socola trộn lẫn tình dược nhưng bị Ron lầm ăn. Tuy rằng trường học có xử phạt nhưng cũng không trừng phạt nặng.

Có lẽ là có một người đứng ra khởi đầu nên bắt đầu có người tiếp tục.

“Cứu thế chủ lại sinh con cho người của Chúa Tể Hắc Ám, thật ghê.” Một cô gái Harry không có ấn tượng nói với giọng chua ngoa.

“Harry… Chúng tôi cũng thấy việc này…” Vài chàng trai có chút nan kham mở miệng, tương đối uyển chuyển biểu đạt bọn họ không đồng ý.

Harry không mỉm cười được nữa, anh gật gật đầu: “Tôi hiểu.”

Tình huống này cũng từng có một lần, năm thứ năm anh đứng ở trong phòng nghỉ Gryffindor, Seamus chỉ vào mũi anh mắng “Cậu ta điên rồi”, gần như toàn bộ Gryffindor đều trầm mặc. Hiện tại rõ ràng tốt hơn khi đó nhiều lắm, nhưng anh còn khó chịu hơn lúc đó.

Để ý càng nhiều thì lại càng khó chịu.

Một bàn tay đột nhiên xuất hiện trên đỉnh đầu anh, ngón tay thon dài xuyên qua sợi tóc mềm mại chạm đến da đầu, xoa xoa trấn an.

“Malfoy?” Harry thì thào.

“Thả lỏng, đừng sợ.” Một tay ôm Scor, một tay đặt trên đầu Harry, biểu tình Malfoy không thay đổi, cặp mắt lam sắc nhọn nhìn thẳng phía trước, giọng nói bình thản không có gì khác biệt nhưng bỗng nhiên làm Harry an lòng.

Malfoy dùng bả vai đỡ Harry, giống như bảo vệ Harry. Anh không nói gì thêm nhưng anh liếc Romilda gây chuyện, ánh mắt sâu thẳm làm người nhìn không rét mà run.

Romilda cũng không yếu thế trừng lại, cái cằm nhọn càng thêm xông ra, gan lớn cười nhạo quý tộc lạnh lùng.

“Ha, Slytherin chỉ là loài bò sát mà thôi!”

Malfoy vẫn không nói chuyện. Bọn họ không thể tức giận.

Hermione ở trên đường đã cảnh cáo bọn họ: dù như thế nào cũng phải nhẫn nhịn, tuyệt đối không thể tức giận!

Sẽ có người phản đối, bọn họ không thể bắt tất cả mọi người nhận, dù sao là có việc nhờ, tư thái tự nhiên thấp một bậc. Tuyệt đối không thể tức giận, bọn họ không thể tức giận.

Harry đứng dựa vào bả vai Malfoy. Malfoy cao hơn anh rất nhiều, cái bóng gần như che cả Harry, anh trầm mặc nghe Romilda cười nhạo châm chọc. Harry có thể thấy rõ gân xanh trên thái dương anh.

Malfoy chưa bao giờ là một người có thể nén giận, anh kiêu ngạo vì mình là Slytherin, giống như Harry kiêu ngạo mình là Gryffindor vậy. Nếu có người cười nhạo mình như thế, chắc chắn Harry sẽ xông lên đánh.

Nhưng Malfoy nhẫn nhịn. Đến nắm chặt tay đến mức khớp xương trắng bệch, cơ bắp căng cứng, ý muốn muốn giết người trong mắt ngày càng dày đặc, anh vẫn đứng, đầu ngẩng cao, kiêu ngạo không ai bằng, giống như đó chỉ là một cuộc trò chuyện nhảm nhí.

Có lẽ là vì Malfoy quá cao ngạo, Gryffindor phản đối nhắm vào Malfoy.

“Malfoy, nhất định là mày có ý đồ xấu xa!”

“Đúng! Malfoy muốn lợi dụng Potter!”

Scor được Malfoy ôm vào trong ngực tuy không hiểu thế nào nhưng từ những câu nói giọng nói chán ghét xem thường của các cô các chú đó cậu bé vẫn biết.

“Ba…” Scor hiểu được tình hình gọi nhỏ, kéo kéo áo ba.

Nhưng Draco không như thường ngày cúi đầu trêu đùa cậu bé mà nhìn chằm chằm phía trước, cánh môi nhẹ nhàng rung động, giọng nói bé đến mức Harry cũng không nghe thây sđược.

“Scorpio, nhớ mấy người đó.”

Scor chưa từng nghe giọng ba như vậy, cả khi cha đi ra ngoài tìm mẹ Scor cũng chưa từng nghe thấy ba nói vậy.

Ký ức của trẻ con trong sáng và nhanh nhất. Scor nghiêm túc nhớ kỹ.

Phản đối vẫn còn tiếp tục, Neville và mấy người bạn không chịu được cũng gia nhập cuộc chiến.

“Hai người yêu nhau thì vì sao phải phản đối!”

“Hai người thật sự yêu nhau sao? Nếu như vậy thì vì sao Harry lại che dấu năm năm ở thế giới Muggle, tại sao Malfoy không tuyên bố vợ mình là Harry?”

Cuộc cãi vã lập tức dừng lại, vấn đề sắc bén này nhắm thẳng vào hai nhân vật chính. Trừ bỏ anh em nhà Weasley biết rõ, không có ai biết chân tướng của câu chuyện, ngay cả anh em nhà Weasley cũng không thể trả lời vấn đề này —— hai người thật sự yêu nhau sao?

Lại một lần nữa ánh mắt của mọi người dồn vào Harry và Draco.

Harry đứng phía sau Draco, nhìn tất cả mọi người, cả Hermione, Ron, anh em nhà Weasley…

Tất cả mọi người hoài nghi quan hệ của bọn họ.

Chúng tôi yêu nhau!

Tiếng hò hét truyền lên từ chỗ sâu trong linh hồn, nhìn những ánh mắt hoài nghi kia, Harry hận không thể hét to để bọn họ hiểu được.

“Đương nhiên là chúng tôi yêu nhau.” Người đàn ông đứng trước anh ngẩng cao đầu kiên định trả lời.

“Nghe anh nói như vậy chúng tôi sẽ tin tưởng?” Romilda nhìn Malfoy, ánh mắt đùa cợt.

Có lẽ là ánh mắt đùa cợt Romilda làm Draco tức giận, có lẽ là Draco nhẫn nại thừa nhận châm chọc làm Harry đau lòng, anh vươn tay, nắm chặt bàn tay nắm chặt thành quyền của Malfoy, kiễng chân, cách Scorpio, hôn lên đôi môi mím chặt kia.

Draco kinh ngạc nhìn xuống, cảm thụ ấm áp trên môi. Anh trợn tròn mắt, trong tầm mắt là khuôn mặt phóng đại của Harry, thậm chí anh có thể thấy rõ ràng lông mi Harry đang rung rung.

Từ cuối tuần trước, Harry không còn chủ động thân mật. Mọi điều nghẹn khuất phải chịu đựng để được nụ hôn này. Nhưng là… Đáng giá!

Khóe môi Draco khẽ nhếch, nhắm mắt lại hưởng thụ người yêu chủ động hiến hôn.

Scor được Malfoy ôm, đôi mắt xinh đẹp mở thật lớn, nhìn cha và ba miệng dán miệng. Cậu bé há miệng, vội vàng vươn tay che hai mắt của mình, rồi lại tò mò nhìn lén qua ngón tay.

Hội trường an tĩnh vài giây rồi sau đó là những tiếng nói chuyện lao xao ồn ào.

Những Gryffindor ở đây nhìn hai người công nhiên ôm hôn, ho đều không hẹn mà cùng mà thở ra —— không tin, vậy dùng hành động chứng minh cho xem! Gryffindor nhìn Romilda lộ vẻ mặt ghê tởm, khinh thường quay đầu đi, nhìn hai người kia hôn nhau trước mặt mọi người.

“A ——” Gryffindor thích xem náo nhiệt, một chữ bị bọn họ kéo dài, ít nhất chuyển sáu bảy âm điệu, ngay cả Hermione nghiêm mặt lo lắng cũng thoải mái, gia nhập trận doanh “A”.

Nụ hôn vẫn còn tiếp tục, xu thế ngày càng kịch liệt.

Harry cũng không nghĩ sẽ biến thành như vậy, vốn chỉ là nụ hôn phớt qua nhưng anh không thể dừng lại, đầu lưỡi linh hoạt dây dưa, trao đổi nước miếng, lợi bị đầu lưỡi đảo qua, cảm giác tê dại ập đến. Môi bị ép tới phát đau, giống như dùng lực thêm chút nữa thì sẽ rách vỡ.

Harry bắt lấy cổ tay của Draco nhưng Draco tránh ra. Tay Malfoy theo thắt lưng Harry đi đến lưng, nhẹ nhàng đụng vào chỗ mẫn cảm làm Harry run rẩy. Anh vươn ngón tay luồn vào mái tóc đen quật cường của Harry, kéo Harry không để anh rời đi.

Vì thế, hôn càng sâu.

Dù sao cũng đã dọa người đến tình trạng này, có dọa người hơn cũng không sợ. Ôm suy nghĩ như vậy, Harry cũng không giãy dụa lui lại mà anh còn chủ động ôm lấy bả vai dày rộng của Draco, vươn đầu lưỡi cuốn lấy đầu lưỡi của Draco.

Draco tiến công càng thêm kịch liệt, dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn đầu lưỡi Harry, mút, đùa, bàn tay kéo cũng trượt xuống ôm thắt lưng Harry, nụ hôn mãnh liệt đến mức Harrygần như không thở được.

“Cố lên, còn 12 giây là 3’!” Seamus luôn thích ồn ào cầm đồng hồ, hô lớn dẫn tới Gryffindor lại ồn ào.

Những người phản đối cũng tập trung bên cạnh Romilda, 7 8 người mặt xanh xao nhìn những người còn lại ồn ào cười to, bọn họ bị ngăn cách.

“Nếu mấy người không thể chấp nhận, chúng tôi hiểu. Nếu mấy người muốn thì có thể ở lại, không thích, có thể đi bất cứ lúc nào.” Hermione nhìn hai người kia ôm hôn nhau, bất đắc dĩ lắc đầu, đi đến chỗ mấy người lễ phép nhắc nhở.

Romilda và một cô gái khác giả vờ nôn mửa, trực tiếp đi qua Hermione, vài anh chàng xấu hổ nói mình không thích ứng được, Hermione nhún nhún vai tiễn bọn họ.

Hermione nhìn không khí chỉ vì một nụ hôn mà nháy mắt sinh động thì như trút được gánh nặng nở nụ cười, hưng phấn giơ tay chữ V với Ron.

“4’! 4’!” Seamus cầm đầu một đám Gryffindor e sợ thiên hạ không loạn nhìn chằm chằm kim giây cùng kêu lên.

Hai người đang nhắm mắt hôn nhau, giống như có thể ngăn cách mọi âm thanh bên ngoài.

Cuối cùng là Draco chủ động rút lui, mở mắt ra nhìn không chuyển mắt vào Harry đỏ mặt.

Harry thở hổn hển, nhếch môi, trong miệng là mùi hương của Draco. Draco áp trán vào trán Harry, đôi mắt lóe lóe như con mèo mới trộm được cá, khóe miệng cong lên cười vui vẻ, tiếp xúc làn da cảm thụ nhiệt độ Harry đang nhanh chóng bay lên.

“Cha xấu hổ xấu hổ!” Thấy cha ba hôn xong Scor buông tay, chu môi nói.

Harry nghe con nói thì mặt càng đỏ.

Bốn mắt nhìn nhau, khoảng cách gần như thế, họ có thể thấy rõ ý cười trong mắt đối phương.

Ánh mắt vui vẻ lấp lánh, Harry nhẹ giọng nói:

“Chúng tôi yêu nhau.”

“Harry, hai người hôn 3’43’’ nha!” Seamus miệng lớn nhân cơ hội trêu ghẹo.

Draco đứng thẳng, mất hứng trừng cái người đang hò hét inh ỏi kia.

Seamus lơ mơ —— sao lại mất hứng chứ?

“Hai người tính phát biểu cái gì vậy?”

“Phải chuẩn bị tâm lý, người phản đối sẽ không ít.”

“Đương nhiên, người duy trì sẽ càng nhiều!”

Gryffindor phất tay, tạm biệt Harry đi. Trước khi đi còn quan tâm làm Harry thấy ấm áp.

Hermione đi trước, nhìn Draco mặt không đổi sắc đứng cạnh Harry, nói với bọn họ: “Yên tâm, Romilda Vane sẽ không được yên!”

Draco không phản ứng, tay áp sát bên người động một chút.

Ngày hôm sau, đầu đề nhật báo tiên tri: chủ nhiệm Vane thu hối lộ trăm vạn, quan báo tư thù lạm dụng chức quyền!

“Ai, Hermione, em xem chủ nhiệm Vane này là ai?” Ron cầm báo đưa cho Hermione xem, lắc đầu cảm thán, “Tận trăm vạn, rất có năng lực a!”

Khóe mắt Hermione run rẩy một chút.

“… Chính là cha Romilda Vane.”

Ron cứng ngắc một chút, xoay người ngồi xuống ghế.

Đúng vậy, thật có năng lực! Ron cảm thán trong lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.