Chương trước
Chương sau
“Harry!” Neville nhìn khuôn mặt quen thuộc chỉ cách mình một bước, anh kích động gọi to rồi vội vàng xoay người hô lớn với Luna ngồi ở phía sau: “Luna, ngạc nhiên chưa! Nhìn xem là ai đến đây!”
Harry nhìn một cô gái cao gầy đứng lên chạy đến. Tiếp theo anh đã bị ôm chặt.
“Harry, hoan nghênh trở về.” Cho dù Luna đã lớn lên nhưng giọng nói của cô vẫn như khi còn ở Hogwarts, mềm nhẹ linh hoạt kỳ ảo, khi anh khó khăn nhất đã dẫn anh đi ra đầm lầy.
Harry cong khóe môi vươn ra hai tay ôm Luna.
“Cám ơn.”
Không có tình yêu, chỉ đơn giản sạch sẽ một cái ôm, mang theo cảm ơn, là cảm động khi gặp bạn vào sống ra chết với mình.
Luna đứng trước mặt Harry, đôi mắt sạch sẽ trong suốt, cô cười nói: “Harry, anh lại cao lớn.”
Harry bất đắc dĩ, bọn họ luôn thích trêu đùa chiều cao của anh.
Khi Harry và Luna chào hỏi, bọn Seamus cũng xông tới. Hiển nhiên mọi người vừa lòng với niềm vui ngoài ý muốn này. Gryffindor đã sớm nhảy lên không chút khách khí kéo cổ của Harry hét lớn ‘Không xem chúng ta là anh em’, ‘Còn biến mất thì đấm’ linh tinh rất hùng hồn Hufflepuff cười, thật lòng vui vẻ khi Harry xuất hiện Ravenclaw đã bắt đầu nhiệt liệt thảo luận những nơi Harry có khả năng ở trong năm năm qua. Slytherin? Bọn họ thầm nghĩ tin tức ‘Harry Potter trở về’ giá trị bao nhiêu Galleon.
Harry cười khổ đứng giữa đám người nhận móng vuốt của nam nữ phù thủy Gryffindor không chút khách khí xoa tóc và hai má mình.
“Malfoy? Sao anh không đến chào hỏi?” Hermione lên tiếng đồng thời nháy mắt với Malfoy: người đã giúp lừa gạt đến, đừng dọa, phải nhớ mười vạn Galleon!
Ron lo lắng nhìn về phía Harry bỗng nhiên cứng ngắc: Anh em, tự cầu nhiều phúc!
Nghe Hermione nhắc nhở, Seamus sợ thiên hạ không loạn ồn ào đứng lên: “Đúng vậy! Năm đó hai người vừa thấy mặt đã cãi nhau a! Không thì hiện tại đánh một trận đi?”
Mọi người cười to. Chuyện hoang đường thời niên thiếu hiện tại tràn đầy thanh xuân vui vẻ.
Harry chỉ phải cười gượng ‘Ha ha’, nhìn người với lực áp bách kia từ quầy bar chậm rãi đứng lên tới gần mình.
Năm năm không thấy, Malfoy đã rất cao. Đèn làm mái tóc bạch kim chói mắt, ngũ quan cũng đã rút đi ngây ngô, tuấn mỹ giống như kim cương, mỗi một góc nhìn đều hoàn mỹ không tỳ vết.
Harry áp lực ý nghĩ muốn chạy trốn, không phải đánh không lại mà phản ứng trực giác của động vật ăn cỏ gặp động vật ăn thịt.
Gryffindor vây quanh Harry không tự giác tránh ra một con đường dưới áp bách như có như không của Malfoy, bỏ tay Harry ra.
Harry ngây ngốc nhìn người nọ từng bước tới gần, đầu trống rỗng.
“Đã lâu không gặp, Potter.” Malfoy cười như không cười ý vị sâu sa vươn tay, đứng trước mặt Harry.
Harry nhìn Malfoy khiêu khích giống như từng ở trường học thì bình thường trở lại —— nói không chừng anh ta uống say không nhớ rõ đêm đó. Đà điểu Harry Potter lừa gạt mình như thế. Điều chỉnh trạng thái mất mát trong lòng một chút, cười, nắm lấy tay Malfoy, hoàn thành bắt tay đã 15 năm.
“Đã lâu không gặp Malfoy.”
Harry bị nụ cười sáng lạn âm hiểm của quý tộc làm mù mắt, yên lặng rút tay ra khỏi bàn tay đối phương.
“Harry! Đã năm năm không tới tham gia! Thật vất vả tham gia một lần lại đến muộn!” Seamus xông tới, cánh tay câu cổ Harry kéo cậu vào vòng tròn, “Cần bắt nạt một chút!”
“Đến đến đến! Bắt đầu lần thứ hai!” Seamus thét to, cười không có ý tốt làm Harry cảnh giác, “Gryffindor! Mau tới đây! Để Harry cảm thụ sự ấm áp của Gryffindor chúng ta!”
Ron kéo Hermione vào vòng tròn, vô cùng chờ mong chờ bắt đầu. Zabini bất đắc dĩ nhún vai lắc đầu, dưới ánh mắt cười như không cười uy hiếp của Draco đứng dậy, không tình nguyện nhường chỗ.
Luôn luôn không tham gia Malfoy mỉm cười, tao nhã cúi người ngồi xuống. Phía sau Zabini hung hăng cắn răng, chết tiệt, Malfoy âm hiểm, giả dối!
“Harry, cậu muốn chơi cái gì? Là trò quốc vương hay là nói thật hay mạo hiểm?” Neville mỉm cười, trong mắt chờ mong vui sướng khi người gặp họa hỏi.
Seamus hô lớn: “Sao lạ là ‘Muốn chơi cái gì’? Phải là ‘Muốn chơi cái gì trước’ chứ!” Chờ trò chơi bắt đầu mọi người ồn ào nói chuyện.
Harry gãi gãi mái tóc đen vốn bất trị, hai má hồng hồng vì mọi người trêu chọc. Anh có chút ngại ngùng cười cười: “Mình không biết chơi như thế nào… Các cậu quyết định đi…”
Mọi người nghe vậy thì càng dũng cảm! Đây không phải là một cơ hội tốt sao? Một con cừu trắng thuần lương ngoan ngoãn, không bắt nạt sao được!
“Không có việc gì! Chơi hai vòng là biết chơi như thế nào. Đây là cách chơi của Muggle!” Phù thủy A xen mồm.
“Nếu không thì giản lược bắt đầu luôn đi!” Phù thủy B đề nghị.
“Được được! Là nói thật hay mạo hiểm!” Mọi người đồng ý.
Giữa vòng tròn một bình rượu lộc cộc lộc cộc chuyển động, trái tim Harry cũng nhảy lên cổ họng, trực giác nói cho anh biết trò chơi này rất nguy hiểm…
Dưới ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, cái chai dần chậm, vô lực giãy dụa một chút rồi dừng. Miệng bình chỉ —— Malfoy!
Malfoy nhướng mày, hiển nhiên không nghĩ tới mình sẽ trúng chiêu ngay từ đầu. Malfoy miễn cưỡng giương mắt nhìn nữ phù thủy đứng chuyển chai, tươi cười chọc ghẹo, giọng nói chậm rãi giống như rắn ‘Tê tê’: “Thỉnh… lưu tình.”
Nữ phù thủy trẻ tuổi hiển nhiên còn chưa kết hôn, nghe những lời này thì hai gò má đỏ hồng, ánh mắt nhìn về phía quý tộc tràn đầy ái mộ. Ý cười trên khóe miệng những nữ phù thủy khác lại sâu thêm, tầm mắt giống như vô ý xẹt qua Malfoy. Những nam phù thủy thì cắn răng trợn mắt, Malfoy chết tiệt! Đây là phạm quy!
Draco nhún vai, Malfoy lợi dụng tài nguyên bản thân.
Về phần Harry? Anh bình tĩnh cúi đầu, Malfoy chỉ có thể nhìn đến cái đầu lông xù đáng yêu kia.
“Draco chọn nói thật hay mạo hiểm?” Pansy nũng nịu cười nói. Cô cũng tham gia tụ hội lần này, dựa vào Malfoy, như có như không dùng cánh tay cọ bả vai Malfoy, phong tình vạn chủng.
Tầm mắt Malfoy đảo qua Harry, không hề gì nhìn về phía nữ phù thủy chuyển cái chai: “Vậy mạo hiểm đi.”
Nữ phù thủy hưng phấn hai mắt tỏa ánh sáng, còn chưa mở miệng thì nghe thấy nam phù thủy hâm mộ ghen tỵ sôi nổi kêu gào:
“Để anh ta hôn sâu vách tường một phút!”
“Để anh ta *** chạy quanh quán bar một vòng!”
“Học tinh tinh đập ngực!”
Những nam phù thủy đỏ mắt phát thệ phải làm hình tượng Malfoy bại hoại đến Bắc Băng Dương!
Đôi mắt màu lam xám sâu thẳm yên lặng đối diện cô gái.
Harry không được tự nhiên dời tầm mắt, nghiêng đầu nói chuyện với người bên cạnh, không nhìn con khổng tước kia lay động. Nhưng nghe mấy nam phù thủy kêu gào, bất giác bắt đầu tưởng tượng hình ảnh Draco Malfoy mặc lễ phục học tinh tinh đấm ngực hò hét ở trong đầu thì anh lại vui vẻ. Trò chơi này thật vui!
Cô gái Hufflepuff nói chuyện với Harry nhìn thanh niên cười ôn nhu, có chút ngây ngốc si mê. Đây chính là cứu thế chủ a!
Cho dù nam phù thủy kêu gào muốn vén tay áo cho Malfoy cười tà tứ một quyền thì dưới nữ phù thủy tàn khốc trấn áp chỉ phải ngượng ngùng ngậm miệng, chờ đợi nữ phù thủy kia cho phẩm phán cuối cùng.
“Vậy…” Nữ phù thủy lên tiếng, hai gò má đỏ hồng, “Cởi nút áo đến chỗ không thể cởi thêm.”
Vừa dứt lời thì nghe nữ phù thủy chung quanh hoan hô, nam phù thủy không cho mặt mũi hừ một tiếng.
Malfoy nghe vậy thì khẽ cười một tiếng, trong ý tiếng cười làm Harry ngồi đối diện đỏ tai.
Những cô gái chung quanh đã phát ra tiếng thét chói tai, ‘Thật đẹp trai’, tiếng thảo luận tràn ngập lỗ tai Harry. Nữ phù thủy đứng ngoài sôi nổi phát ra tiếng tán thưởng ‘Dáng người thật tốt’.
Harry không dám ngẩng đầu. Nói cho cùng bọn họ đều là đàn ông, không nên ngại ngùng cái gì, phản ứng bình thường phải là giống Ron hâm mộ ghen tị đi? Nhưng vừa nghĩ tới người kia từng cùng mình thân mật tiếp xúc như vậy, lỗ tai lại bắt đầu nóng lên.
Harry hít một hơi thật sâu, bên tai không ngừng vang lên tiếng thét, anh ra vẻ trấn định ngẩng đầu lên.
Malfoy mặc một cái áo sơmi màu bạc bằng tơ tằm, nút áo sơmi đều tinh xảo, vốn chỉnh tề đã cởi hai nút, có thể nhìn đến ***g ngực. Vị quý tộc hoàn mỹ vốn tạo cảm giác áp bách rất mạnh trong nháy mắt biến thành một thanh niên bất cần đời. Malfoy nhìn những cô gái chờ mong chung quanh, anh cười khẽ, vươn tay cởi nút áo thứ ba.
Thứ ba, thứ tư, thứ năm. Nút áo sơmi đã được cởi hơn nửa, có thể nhìn đến đường cong cơ bụng mơ hồ được lớp áo sơmi che lấp, tay anh duỗi đến nút áo thứ sáu.
Harry trực giác nói cho anh biết anh không thể nhìn tiếp nhưng ánh mắt giống như bị nhựa cao su dính vào không kéo ra được.
Malfoy cười như không cười nhìn Harry.
Tầm mắt chạm vào nhau, luân hãm trong nháy mắt.
Harry nghe thấy tiếng trái tim mình cổ động, nghe được máu chảy ầm ầm trong động mạch.
Malfoy nhìn anh, khóe miệng cong lên giống như chào hỏi, không mang theo tình cảm rồi lạnh nhạt dời tầm mắt đi, Harry cảm thấy độ ấm trên mặt mình biến mất trong nháy mắt.
Dưới ánh mắt của những nữ phù thủy, ngón tay thon dài đang duỗi đến nút áo thứ sáu lại đè lên nút thứ năm, thứ tư, thứ tam…
“Ai…” Những nữ phù thủy thất vọng thở dài.
Malfoy cười tủm tỉm rất có thâm ý nói: “Phía dưới chỉ có phu nhân Malfoy có thể nhìn.”
Những nữ phù thủy thở dài lần thứ hai.
“Đến phiên tôi đến chuyển đúng không?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.