Sau khi ngày nghỉ qua đi, mọi thứ lại quay về vị trí ban đầu.
Mộ trả lại tiểu hắc miêu được nuôi đến mập ú cho Bách Lý Sương mới nghỉ phép quay về, nhàn nhạt nhìn cô một cái. Dường như Bách Lý Sương cảm nhận được một trận sóng cả cuộn trào mãnh liệt, lẽ nào thật sự Mộ Hi ngây thơ thế này đã ăn dấm chua của tiểu miêu rồi?
Mộ tiên sinh, cuối cùng anh cũng hết khổ rồi~
Bây giờ Mộ là một người rảnh rỗi ăn không ngồi rồi, hắn chỉ quan tâm duy nhất tiểu miêu yêu lần đầu xa hắn.
Mặc dù Jarvis cũng từng thâm minh đại nghĩa nói qua đạo lý cùng hắn: Mộ Hi vẫn luôn theo ngài, cho đến bây giờ cũng chưa từng tiếp xúc với người ngoài [Mấy dì ngoài siêu thị hay chợ gì gì đó không nên để ý], nhưng chuyện này cũng không thể nào phát triển tiếp. Thay vì để cho Mộ Hi và hắn tiếp tục chịu mê hoặc bên ngoài, không bằng ngài giúp cậu ấy quen thuộc xã hội đi.
Đây là cái logic quỷ quái gì vậy thân! Còn ông nữa, dùng từ đẳng cấp một chút có được hay không!
Còn có bạn học Mộ, EQ cũng không thể cao hơn học sinh lớp mười được sao! Cư nhiên cứ thế mà bị thuyết phục!
Thương hắn cho hắn tự do bay nhảy gì gì đó quá ngược kiên quyết không thể đâu!
May là, từng bước từng bước âm thầm nhìn Mộ Hi trưởng thành, ngược tâm kiều đoạn đó cũng không xuất hiện. Thế nào đi nữa, kế hoạch theo đuổi của Mộ vẫn lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hap-huyet-quy-trong-ngan-tu/3035220/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.