Đánh nhau ẩu đả vĩnh viễn không phải là trọng điểm trong cuộc sống, đối với tiểu miêu yêu và lão hấp huyết quỷ đã sống nương tựa lẫn nhau hơn một thế kỷ mà nói, nhạc đệm nho nhỏ này rất nhanh đã bị quên đi, cuộc sống gió êm biển lặng như trước.
— Thật ra cũng không phải gió êm biển lặng như vậy.
“Mộ Mộ, vạn ác quỷ dương (quỷ Tây)! Đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, ăn không thể để dư lại! Ngày mai tôi không nấu cơm nữa đâu!!!”
“Mộ Mộ, anh cứ đem quần áo bẩn ném khắp nơi là sao, ném vào phòng giặt thì chết à!!!”
“Mộ Mộ, gọi tôi là Meo nữa tôi sẽ bỏ nhà đi thật đấy!!!”
“Mộ Mộ!!!”
Dường như tiểu miêu nóng tính luôn luôn gầm thét.
Như thế, miêu yêu tính tình ác liệt như vậy cùng hấp huyết quỷ hành vi ác liệt như vậy làm sao lại sống nương tựa lẫn nhau lâu như vậy?
Nhân duyên dường như vô cùng đơn giản.
Thế kỷ 20, hấp huyết quỷ phiêu dương quá hải theo thuyền đến, ở trong một hồi sơn lâm đại hỏa xách ra một tiểu hắc miêu cào rách quần áo hắn, cho nên tiểu miêu may mắn sống sót từ đó về sau bất cam bất nguyện bán thôi bán tựu[1] mà bị bao dưỡng.
[1] Bán thôi bán tựu: giả bộ chối từ, ỡm ờ.
“@#¥%. . . &*()” (Ngươi tên là gì?)
“Meo~”
“*. . . #*()——$” (Ừ, Meo, sau này, liền sống cùng nhau đi.)
“Meo?”
Hấp huyết quỷ không răng (nanh) làm sao cũng không gây ra sóng gió, thời đại chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hap-huyet-quy-trong-ngan-tu/3035168/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.