*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ôn Nhiễm thở hổn hển kéo người đàn ông đang ngủ ngáy khò khò kia lên trên ghế sa lon, mệt đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đều tái đi. Thực sự là nặng y như một con gấu chó vậy đó.
Bất quá điều này nói rõ nam nhân nhà y vừa cao vừa cường tráng, Ôn Nhiễm suy nghĩ một chút, mặt có hơi đỏ lên. Dán mặt lên mặt của đối phương cọ cọ, râu nhọn trên cằm khiến cho mặt y ngưa ngứa, cọ thêm vài cái nữa liền đổi thành đầu lưỡi luôn.
Y có cảm giác lúc ở trước mặt người đàn ông này mình cứ như một con cún con không biết xấu hổ vậy, thực sự không có cách nào khống chế bản thân mình được cả. Bất quá ông chủ Ôn có hơi mang thù vẫn nhớ rõ chuyện hồi hôm qua trong lúc ngủ mơ Trương Đình Nhung đã cắn mình, y nổi tính trẻ con tức giận bóp lấy cái mũi của anh, mặt Trương Đình Nhung bị nghẹn đến đỏ bừng, sau đó không thể làm gì khác hơn là há mồm ra thở.
Ôn Nhiễm cười lãnh diễm, chặn lấy miệng của anh, xem đi, bộ em không biết bóp cằm anh lại à, thế nhưng Ôn Nhiễm cũng chỉ chặn vài giây thôi, sao mà y nỡ để A Nhung khó chịu được chứ, ngược lại y ngậm lấy đầu lưỡi của đối phương chậm rãi mút vào, khẽ cắn vài cái.
Quần áo lại bị vén lên một cách rất tự nhiên, Ôn Nhiễm thực sự rất thích hai hột đậu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hap-dan-noi-dau-mui/1928402/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.