Đoàn người cứ như vậy lại lần nữa tiếp tục hành trình, Hình Nhị còn thật sự nguyện ý tới phía trước lái xe cho bọn hắn, chỉ là Ngô Mộng dường như không thích hắn lắm, vài lần yêu cầu Ôn Duyên đổi vị trí. Bất luận nàng có phải do không thích Hình Nhị mà bảo Ôn Duyên đổi chỗ hay không, lúc Hình Nhị quay đầu lại liếc mắt thấy Tạ Sâm đang xem xét, liền quay đầu lại nói với nàng một cách cao thâm khó đoán: “Cô vẫn là nên ngồi ở phía trước thì hơn”, Ngô Mộng lập tức thành thật nghe theo!
Ôn Duyên đem toàn bộ hành trình đặt trong mắt, ở trong lòng có chút buồn cười, có đôi khi nữ nhân la hét như muốn đòi mạng, mới chỉ hơi dọa nàng một chút, lại liền ngoan ngoãn nghe lời, ngẫm lại cũng rất đáng yêu.
Nhưng mà vừa mới sinh ra ý tưởng này, ánh mắt Ôn Duyên lại ảm đạm, hắn ban đầu cho rằng do ánh hưởng của Tạ Sâm nên mọi người quên đi sự tồn tại của Cốc Vân Phi, nhưng Hình Nhị ở phía trước, cùng với Ngô Mộng vô cùng chán ghét đem đôi bao tay trước kia của Cốc Vân Phi ném ra ngoài. Động tác kia hết sức nhanh nhẹn lại mang theo phẫn hận.
Hắn không biết những người khác suy tưởng như thế nào, họ có lẽ cho rằng Cốc Vân Phi thấy sắc quên nghĩa? Điền Tâm kia chỉ cần suy nghĩ một chút cũng có thể phát hiện ra nàng không phải nữ nhân bình thường, bọn họ có hay không cảm thấy, Cốc Vân Phi vứt bỏ bọn họ cùng mỹ nhân tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-tuong-long-tu-nam-chu-a/2038040/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.