Ôn Duyên vừa lòng mà nhìn biểu tình bình tĩnh trên mặt Lương Dân Lực không còn tồn tại nữa, tiện đà bị một loại thần sắc hoảng loạn nhanh chóng thay thế được, “Cậu nói lời này rốt cuộc là có ý tứ gì?! Chuyện Chung Cầm xoá sạch hài tử cậu làm sao mà biết được! Nàng…… Cậu biết nàng là vì cái gì……?”
Ôn Duyên cười cười, tươi cười này có thứ Lương Dân Lực xem không hiểu, nhưng hắn trực giác, kia nhất định là thứ hắn phi thường không muốn nghe.
“Nguyên bản trước ngày hôm nay, có một số việc tôi thật sự không nghĩ ra, chính là vừa rồi đối với tảng đá này phản ứng, lại làm tôi lập tức tất cả đều suy nghĩ cẩn thận…… Ông đối với tảng đá này trước nay đều không có từ bỏ, hoặc là nói, sự theo đuổi của ông với tảng đá này, hơn xa máu của Lương Hân…… Nếu là như thế này, ông hẳn là từ sớm phát hiện chính mình sẽ không bị virus tang thi cảm nhiễm mới đúng. Lúc xâm nhập khu an toàn sau khi đã hiểu biết, ông mới nhận thấy được máu trên người mình là cỡ nào đáng quý…… Chỉ là cũng không có nghe nói qua có những người khác cũng có được loại máu thần kỳ này, hoài bích có tội, ông đương nhiên sẽ không đem chuyện này tiết lộ cho bất luận kẻ nào biết. Nhưng lúc này, người ‘bên kia’ bảo ông từ trên người Lương Hân tìm được tảng đá này, cho nên ông ở đoạn thời gian ngày ngày đều lấy cớ thăm bệnh ra vào chỗ ở Lương Hân. Có lẽ là tiếp xúc nhiều, cũng có lẽ là giữa thân nhân có một loại trực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-tuong-long-tu-nam-chu-a/2037888/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.