Kỳ Lân thôn.
Kể từ khi Liễu Mộ Ngôn lại phát sinh quan hệ với Kỳ Thiên Hữu thêm một lần nữa, không khác gì đã bị hắn nhìn thấy một mặt bất kham nhất, y cảm nhận rõ ràng rằng mình đã thấp hơn một bậc ở trước mặt người này rồi.
Chỉ thoáng cái tâm lý liền rơi xuống hạ phong, muốn quay lại trước đây càng không dễ dàng hơn, trải qua ba lần bốn lượt, Liễu Mộ Ngôn đều không thể cự tuyệt Kỳ Thiên Hữu, đã bị hắn chiếm tiện nghi không chỉ một lần.
Nhưng cái người vô sỉ này lại không hề đề cập tới chuyện đã hứa với y, trái lại cứ luôn nói ra mấy lời hạ lưu trêu chọc mình.
Mỗi lần Liễu Mộ Ngôn đều giận đến muốn hung hăng đánh hắn một trận, thế nhưng chẳng biết tại sao, càng ngày trong lòng lại càng rung động với những lời nói của hắn, hắn cứ hay cười nhạo mình đã có một bó to tuổi rồi mà lại còn không khác gì thiếu niên chưa từng bị trêu đùa qua, ước chừng đã sắp quẳng sạch 40 năm tu dưỡng mất rồi.
Nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không thể được, đối với cái loại người lưu manh vô lại này, vẫn là lạnh mặt trừng mắt với hắn mới thích hợp nhất.
“Rốt cuộc thì đến khi nào ngươi mới dẫn ta rời thôn đi tìm bọn nhỏ đây? Đều kéo đến gần nửa năm rồi, tộc trưởng đại nhân không thể nói mà không giữ lời như vậy chứ?”
“Mộ Ngôn ngươi có hối thì ta cũng không có biện pháp a, từ khi hai tiểu tử thúi kia rời khỏi thôn, ta liền không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-thu-thua-song/1342044/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.