Bị lạnh lùng chừng mấy ngày, hiện tại hình dung Kỳ Thạc Kỳ Canh bằng câu sống một ngày đều bằng một năm cũng không quá đáng, sau khi nhận được lệnh triệu hoán bọn họ liền mừng rỡ đến mức sắp có thể bay lên trời luôn rồi. Quả thực là mấy ngày nay hai người đã ăn không ít khổ, sống chừng hai mươi năm trời, sẽ không có một khắc nào so được với chuyện Tiểu Liễu Nhi không thèm để ý tới bọn họ sau khi hai người phải gánh tội oan đâu.
Tiểu Liễu Nhi ba nói năm sai, không cho phép bọn họ xuất hiện ở trước mặt của y. Ban ngày quả thực là hai người không dám xuất hiện, thế nhưng đến buổi tối dù làm thế nào cũng không nhẫn nại được, may mà tế tự đại nhân cũng mở một con nhắm một con mắt, bọn họ có thể nhân thời điểm Tiểu Liễu Nhi ngủ say mà len lén tiến vào phòng của y, nín thở tập trung quan sát, nhiêu đó cũng đã là một sự thỏa mãn lớn lao rồi.
Nhưng lúc chưa thấy người còn không tính, hiện tại đã được thấy tận mắt, sau khi Tiểu Liễu Nhi mang thai thì rõ ràng thân hình đã gầy hơn không ít, thấy cảnh cằm nhỏ biến nhọn giống như là có ai đó dùng lực đâm vào tim của bọn họ, tuyệt đối khiến hai người đau lòng đến muốn chết muốn sống, hận không thể hướng về phía ánh trăng tru lên vài tiếng, ôm y vào trong ngực hảo hảo bảo bối bảo bối, thẳng đến khi bù đắp lại đủ mấy miếng thịt đã đánh mất mới thôi.
Thấy được, sờ không được, đau lòng gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-thu-thua-song/1341988/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.