8.
"Thứ nhất, đừng suy đoán về tôi, tôi sợ cô đoán một hồi lại phát hiện tôi là bố cô.”
“Thứ hai, đây là gameshow trồng rau, không đi giày thể thao mà phải mặc váy dạ hội, quất đôi guốc cao chục phân giống cô sao?”
Nói xong còn giả vờ kinh ngạc.
Thẩm Huỳnh Huỳnh tức điên lên, nhưng vì có máy quay xung quanh nên cô ta chỉ có thể nhịn.
"Tôi nói này Tống Ngữ, sao cô không cùng bố mình đi học cách chế biến rau củ đi, hoặc là đến xưởng sản xuất mì gói của mẹ cô để sản xuất mì ăn liền đi?"
“Người thế này cũng muốn thành minh tinh a."
Thẩm Huỳnh Huỳnh trên mặt đầy vẻ ưu việt.
Giờ tôi mới nhớ ra, tôi và cô ta cũng tính là bạn cùng lớp.
Vào thời điểm đó, trường tôi có một giáo viên chủ nhiệm đặc biệt thích nịnh hót.
Thích hỏi thăm về hoàn cảnh gia đình của các học sinh trong lớp.
Tôi kể thật là bố tôi gia công rau củ, mẹ tôi mở xưởng mì ăn liền.
Không ngờ ngày hôm sau khi đi ngang qua văn phòng nghe thấy giáo viên chủ nhiệm nói với các giáo viên khác: "Cha mẹ Tống Ngữ cũng thật bình thường, cả hai đều là công nhân."
“Khó trách Thẩm Huỳnh Huỳnh trông cao quý như vậy, hóa ra cha em ấy là chủ ngân hàng, tổ tiên của mẹ em ấy là quý tộc."
“Bây giờ làm gì còn quý tộc nữa, cô đừng si ngốc vậy nữa, dạy tốt học sinh mới là điều quan trọng nhất."
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-trong-rau/3428238/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.