Bùi Lập Dương đem đồ tới theo yêu cầu của ông chủ mình, anh ngờ ngợ nhìn túi đồ trên tay lúc nãy còn một mình mà sao ông chủ lại bảo cậu a mua một bộ đồ nữ nữa?
Cậu gõ cửa rồi mới mở cửa bước vào, Lập Dương bị một màn trước mặt làm cho hết hồn, sếp nhà cậu vậy mà đang ôm một cô gái trong lòng hơn nữa còn cười ngọt ngào...
Lập Dương đứng sửng người bị tiếng gọi của anh đánh tỉnh.
" Lập Dương đồ tôi nói cậu chuẩn bị đâu rồi? Mang lại đây "
" À dạ đây đây ạ! "
Mạnh Dịch Luân lấy đồ trong túi ra xem, cũng không tệ đúng như lời anh dặn, anh cầm quần áo ra đưa cho cô xem nhẹ giọng nói.
" Hân Hân thay quần áo nhé, rồi chú sẽ dắt em về nhà chú "
Lạc Hân cầm lấy nghịch nghịch cái áo nụ cười trên môi không dứt, bộ đồ này đúng ý cô luôn cô thích kiểu đơn giản thoải mái.
" Đồ mới...đồ mới...đẹp...đẹp nè...Hân Hân...thích thích nó "
" Thích thì mặc nhé, chú giúp Hân Hân mặc quần áo nhé? "
Lạc Hân và Lập Dương nghe mà sựng người, sao anh có thể nói một cách trắng trợn như vậy, cô giả điên ngốc chứ không dễ bị lừa đâu.
" Mẹ nói...Hân Hân là con gái bảo bối...trừ mẹ ra...không cho ai mặc đồ giúp....mẹ đã dạy Hân Hân mặc đồ rồi...á...Hân Hân tự mặc được "
Dịch Luân cười sủng, cô giả vờ nhưng đáng yêu quá, Hân Hân lúc nhỏ chắc còn đáng yêu hơn nữa, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-ruby/3419957/chuong-5.html