Nhược Hàm bình thường không thích tham gia nhiều sự kiện, đặc biệt là vào mùa lạnh thế
này, nhưng cô là ngôi sao lớn nên Vương tổng luôn muốn cô xuất hiện trước công chúng nhiều nhất có thể. Cô là nghệ sĩ dưới trướng Tịnh Hòa, dĩ nhiên không thể không nghe, chỉ là hạn chế được lúc nào hay lúc ấy.
Những sự kiện trao giải kiểu này thường diễn ra rất lâu, Nhược Hàm ngồi mãi một chỗ vừa buồn chán vừa lạnh, dứt khoát đứng dậy đi về khu vực phòng chờ. Lúc đi ra hẳn ngoài khu vực chỗ ngồi của nghệ sĩ, cô quay đầu lại nhìn mới phát hiện Tần Gia Mộc cũng không có mặt ở hội trường.
“Nhược Hàm, em đứng đây nghĩ ngợi gì thế? Ống kính đều đang nhắm vào em mà chụp kìa.” Thẩm Thiên Tuệ bất ngờ đi đến trước mặt cô, dịu dàng nói.
Dựa theo hướng mà cô ấy đi thì là từ khu vực phòng chờ đi ra, ngược hướng với Nhược Hàm. Cô nghe thấy cô ấy nhắc đến hai chữ “ống kính” liền liếc xung quanh, quả thực ở đây có rất nhiều ống kính máy ảnh, chỉ một sự thay đổi biểu cảm nhỏ cũng có thể khiến cả ngày
hôm sau nằm trên hạng mục tìm kiếm thịnh hành.
Nhược Hàm cười cười đáp lại: “Em thấy ngoài này lạnh quá nên định vào trong ngồi một lát cho ấm.”
“Vậy sao còn quay lại nhìn thứ gì?”
“À” Cô nhất thời không biết nên trả lời thế nào, “Em nhìn vu vơ một chút ấy mà.”
Thẩm Thiên Tuệ bật cười, giọng nói đầy ẩn ý: “Nếu muốn tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-nu-minh-tinh/3508128/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.