Trở lại Đại Bắc, Nhược Hàm không kịp có thời gian nghỉ ngơi mà lập tức lao mình vào tập luyện cho lễ hội âm nhạc. Thời gian chỉ có một tuần cho đến ngày biểu diễn, cô dành phần lớn thời gian trong phòng tập ở tòa nhà Tịnh Hòa, vừa luyện vũ đạo nhuần nhuyễn vừa phối hợp với đoàn vũ công.
Nhược Hàm trở về, nhóm của Khương Trúc Ngọc phải quay về phòng nhỏ. Cô ta nghĩ đến Nhược Hàm đang sung sướng nhảy múa ở phòng lớn tức điên người, cả ngày chỉ hậm hực chửi mắng, chẳng còn thần trí tập luyện.
Bội Lam nói không được, thực lòng muốn mặc kệ cô ta không quan tâm nữa, nhưng lại nghĩ đến nếu bản thân không ở bên giám sát cô ta sẽ đi gây họa, không còn cách nào khác vẫn phải kè kè sát bên.
Chửi bới thì chửi bới, miễn là chỉ có Bội Lam nghe, không để lọt đến tai người khác cũng miễn cưỡng coi như yên ổn.
Chỉ là câu chuyện phòng nhỏ phòng lớn, Khương Ngọc Trúc lại so đo với Nhược Hàm không ngớt, chẳng qua là vì vấn đề địa vị của bản thân mà thôi. Nhưng nói đến địa vị, hiện tại Nhược Hàm chính là nghệ sĩ đứng đầu ở Tịnh Hòa, trừ cô ta ra ai cũng đều công nhận điều này.
Mặc kệ có người luôn ghen ghét mình, Nhược Hàm chưa từng bận tâm, cô chỉ có hết mình với công việc.
Hôm nay giống như những ngày khác, Nhược Hàm lái xe từ sớm đến tòa nhà Tịnh Hòa, vừa đến nơi thì Doãn Ngọc Dao liền kéo cô lên gặp Vương tổng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-nu-minh-tinh/2914156/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.