Ngày hôm sau, trước cổng bệnh viện, con xế hộp đắt tiền màu đỏ chói dừng lại trong bao nhiêu con mắt hiếu kỳ. Bước xuống là 1 cô gái khá xinh đẹp diện 1 chiếc váy màu tím nhã nhặn, trên tay xách theo 1 lẵng quả lớn mà đi thẳng vào bên trong bệnh viện.
Đế giày cao gót uyển chuyển nện xuống sàn gạch, mọi người ai cũng đưa mắt nhìn theo bởi cái mùi hương nước hoa đắt tiền không quá nồng nặc nhưng lại vô cùng câu dẫn khứu giác.
Cửa phòng bệnh được mở ra, bước vào bẻn trong ả bày 1 bộ mặt hoà nhã mà đi lại:
⁃ Bác Khánh, dì Lan Anh!
Nghe vậy, ông Khánh nhìn sang sau đó liền nở 1 nụ cười:
⁃ Kiều Nhã đấy à? Sao cháu biết mà đến vậy?
⁃ Dạ, cháu vốn là đến nhà nhưng nghe giúp việc nói bác nằm viện nên vội vàng tới đây luôn. Bác thế nào rồi ạ?
⁃ Bác không sao cả. Cảm ơn cháu đã có lòng.
Kiều Nhã đem lẵng quả đi lại đặt lên bàn rồi nhìn đến Lan Anh nói:
⁃ Dì Lan Anh ở đây cả đêm với bác sao? Nếu mệt dì về nghỉ đi, để cháu ở lại chăm bác ấy cho ạ.
Lan Anh nghe vậy khẽ cười gượng:
⁃ Tôi mới vào thôi, đêm qua là cậu Kiên ở đây với ông ấy.
⁃ Anh Kiên ạ? Vậy anh ấy về rồi sao?
Lan Anh khẽ gật đầu:
⁃ Chắc về thay đồ rồi ngủ 1 chút rồi lát lại vào!
Kiều Nhã nghe vậy ánh mắt chợt loé lên 1 tia giảo hoạt, sau đấy đi lại gần Lan Anh nói:
⁃ Dì Lan Anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mi-tinh/1020653/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.