Thu trò hề của đám đệ tử kia vào trong ánh mắt, Đăng Dương không khỏi hài hước bậc cười 
“Đúng là một lũ tạp nham, xem ra mình lại hi vọng quá nhiều từ bọn chúng rồi!”  
‘Ai đời mới đánh nhau thua thiệt một chút thì đã quay ra cải lộn chí chóe cả lên, thực không chuyên nghiệp một tí nào, thậm chí còn thua xa tiểu đội săn quái thú Phong Long mà mình từng gia nhập khi trước. Tuy rằng bọn họ có hơi yếu một chút, cảnh giới võ đạo cũng hơi thấp một chút, nhưng ít nhất, lúc lâm vào hiểm cảnh, cũng không có quay ra nạnh hẹ lẫn nhau’ 
‘Lý Khánh a Lý Khánh, chẳng lẽ đây chính là những gì mà ngươi đã âm thầm chuẩn bị để trả thù ta hay sao? Thật vậy à?’ 
‘Hưm… hưm… hưm, mong là sẽ không’  
‘Thật ra mà nói, ta vẫn muốn chơi đùa với ngươi thêm chút nữa, nào… Lý Khánh, hay là Lý Thừa Lộc… sao cũng được, hãy bộc lộ tất cả con bài chưa lật của mình đi nào, hãy cho ta thấy, bức thường mà các ngươi đã cất công dựng lên để ngăn chặn bước tiến của ta!’ 
Với suy nghĩ như vậy, Đăng Dương không thừa thắng tấn công nữa mà nhàn nhã đứng im tại chỗ, vác kiếm trên vai, kiên nhẫn chờ đợi, xem thử Lý Thừa Lộc rốt cuộc là muốn bày trò gì để tiếp tục chiêu đã hắn đây. 
Mặc dù Đăng Dương biểu hiện vô hại là vậy, đám đông đệ tử xung quanh, tinh thần vẫn cực kỳ căng thẳng như dây đàn, mỗi giây mỗi khắc đều vô cùng tập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mat-troi/2323997/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.