“Đăng Dương, mau khoanh tay chịu chết!”
Tại bậc thang đầu tiên đẫn lên kim tự tháp khổng lồ, Đăng Dương lúc này đang bị hàng trăm người vây quanh, đi cùng với đó là hàng trăm đầu thương, mũi kiếm sắc nhọn, lượng lờ đấu khí chỉ thẳng vào người, sát khí tỏa ra nồng nặc, làm vặn vẹo cả không trung.
Đăng Dương liếc mắt, xoay người, nhìn một vòng đám đông vây kín, và dù là đang trong tình thế một đấu một trăm, hắn không hề lo sợ và cũng chẳng vội vàng, một thái độ dửng dưng đến lạ, khiến cho kẻ địch vô cùng ngạc nhiên.
Kiếm vẫn đút trong vỏ, nụ cười vẫn nở trên môi, Đăng Dương phi thường tự nhiên tiêu sái, cất tiếng hỏi
“Trước khi chúng ta bắt đầu, có thể cho ta hỏi tại sao không?”
“Lý Khánh” Sau thoáng chốc im lặng, một kẻ có vẻ là thủ lĩnh của đám người tập kích, lạnh lùng trả lời.
Sau lưng hắn, vố số ánh mắt nhìn đến Đăng Dương thân cô thế cô, đơn bạc đứng giữa vòng vây trăm người, thể hiện đầy đủ mọi sắc thái biểu cảm, có cười cợt, có cảm thông, có tức giận, có khinh thường, có ghen tị, có kích động và cả sự hâm mộ.
Đúng vậy, giữa một đám người đang muốn đồ sát Đăng Dương, thế nhưng lại xuất hiện những cảm xúc thần kỳ như thế đó!
Và rồi dưới cái nhìn săm soi của bọn chúng, trong vòng vây tử thần không một lối thoát, Đăng Dương cứ thế bậc cười, một nụ cười vô cùng sảng khoái, tựa như vòng vây hàng trăm kẻ địch hung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mat-troi/2323987/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.