Rời đi Linh Giới, trở lại thực tại, điều đầu tiên Đăng Dương cảm nhận được là … không có gì cả, cỗ uy áp thuộc về Võ Sư trung cấp mà Lý Xuân Xuân từng ép lên người hắn chẳng biết đã không còn tồn tại tự lúc nào.
Chỉ thấy, ngay trước mặt hắn lúc này, Lý Xuân Xuân so với khi trước, bộ dáng lại càng kiêu ngạo gấp mười lần, nói đúng hơn là chỉ nhìn hắn bằng nửa con mắt, thần thái đầy khinh miệt và coi rẻ, tựa như đối với nàng ta, hắn chẳng khác gì một đống rác bẩn thỉu vậy.
“Thế nào? Sợ đái ra quần rồi à… ha ha, ngươi quả thực đúng là một tên tiểu tử bất tài vô dụng, đến một chút xíu khí thế của bổn tiểu thư thôi mà đã chịu không nổi rồi. Đây chính là tiền vốn mà ngươi tự hào đó sao?”
‘AI, này là chuyện gì? Sao tự nhiên mặt của cô ả này lại đột nhiên vênh lên tận trời thế kia?’ Ôm nghi hoặc, Đăng Dương liền truy hỏi AI, trợ thủ ăn ý nhất của mình
< Trong khi chủ nhân đang chuyên chú giao lưu học thuật với Cổ Nguyệt trong Linh Giới thì tại ngoại giới, thời gian đã trôi qua được gần một phút >
‘Có nghĩa là, sau khi hứng chịu cỗ áp lực do Lý Xuân Xuân phóng ra, ta đã ngu người đứng yên bất động gần một phút?’
< Về cơ bản, đúng là như vậy, thưa chủ nhân > AI chân chân thật thật đáp
‘Thế thì chẳng trách’ Đăng Dương giở khóc giở cười, gặt gù tỏ vẻ đã hiểu.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mat-troi/2323920/chuong-398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.