Tóc!
Thanh âm một giọt nước nhỏ rơi xuống mặt nước phẳng lặng, tạo nên những gợn sóng ly ti, lan tỏa khắp bốn phương tám hướng.
Đây là một thế giới chỉ có nước và bầu trời.
Bầu trơi cao vời vợi, trong suốt như một viên pha lê tinh khiết huyền ảo, trên nền trời xanh biếc, từng đám mây trắng lững lờ trôi, thánh khiết và yên bình.
Biển nước bên dưới, trải dài đến vô cùng vô tận, phóng hết tầm mắt không nhìn thấy điểm cuối, lại bóng loáng gương, phản chiếu lại một cách hoàn mỹ hình bóng của bầu trời, tạo nên một cảnh tượng vô tiền khoáng hậu khi trời và đất hợp lại làm một, cả không gian thống nhất và bao la.
Đăng Dương lúc này đây, chính là đang đứng giữa nơi kỳ ảo này, quần áo sạch sẽ không một vết máu, thân thể tổn thương nghiêm trọng đã khôi phục bình thường, ánh mắt mờ mịt quét ngang tứ phía.
“Đây là đâu?”
“Là thiên đàng… hay là địa ngục…?”
Đăng Dương ngước đầu nhìn lên bầu trời bình yên
“Trời xanh, mây trắng, nơi đây chắc là thiên đàng rồi!”
Khóe môi hắn hơi nhết lên, nở một nụ cười chua chát
“Xem ra, sau bao nhiêu nỗ lực như vậy, mình… cuối cùng… vẫn phải chết”
“Hài, thật sự không cam lòng a, mình hiện nay mới chỉ mười sáu gần mười bảy tuổi mà thôi, sống còn sống chưa đủ nửa đời người, sự nghiệp vừa mới có bước tiến triển nho nhỏ, bạn gái chưa có, vợ lại càng không. Mình vẫn còn rất nhiều việc cần phải làm a, chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mat-troi/2323780/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.