Sắc mặt Nguyệt Yên Lan khẽ biến, giật mình đứng bật dậy, hoảng hốt nói 
“Nếu quả đúng như lời Linh Lung nói, vậy không phải người của chúng ta?” 
“Không cần lo” Đăng Dương đem Nguyệt Yên Lan kéo lại chỗ ngồi, chậm rãi nói 
“Mấy hôm nay, lão phu đi hái linh dược khắp Vườn Thiên Dược, cũng đã tình cờ bắt gặp đội ngũ của các nàng không ít lần, bọn hắn ngoại trừ dáng vẻ có một chút mệt mỏi cùng tiều tụy ra thì hoàn toàn không có việc gì” 
“Đồng thời, lão phu cũng chưa một lần thấy lại cảnh tượng vạn trùng tề tựu kia!” 
Nghe Đăng Dương nói vậy, Nguyệt Yên Lan liền nhẹ nhỏm thở dài một hơi, tiếp đó, mày liễu hơi nhíu lại, lạnh lùng nói 
“Phá Thiên Tông mãi mà vẫn không chịu hành động, đa phần chính là muốn chờ hai người chúng ta xuất hiện” 
Thủy Linh Lung điềm tĩnh gật đầu, nói “Đúng vậy, trận chiến ngày hôm đó, hai người chúng ta được lão tiên sinh cứu đi, Phá Thiên Tông mất một người lại không tìm thấy xác, chắc chắn sẽ đoán được chúng ta vẫn còn chưa chết mà đang âm thầm trị thương ở đâu đó trong Vườn Thiên Dược” 
“Vì thế, bọn chúng mới không hạ sát thủ với người của chúng ta, nhằm dẫn dụ hai người chúng ta xuất đầu lộ diện” 
“Mà đã một khi chúng ta lộ diện rồi, vậy thì lúc ấy cũng chính là thời điểm mà bọn chúng tung ra một kích lôi đình, diệt sạch toàn quân” 
“Khốn kiếp, Cái bọn Phá Thiên Tông âm độc này!” Nguyệt Yên Lan bực tức 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mat-troi/2323642/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.