Ngồi tại bàn của mình, Đăng Dương trông thấy đám người Phá Thiên Tông tiến vào lầu sáu cũng không cảm thấy có gì đáng ngại, điềm tỉnh tự nhiên mà rút từ trong túi áo ra một cặp kính mắt phổ thông rồi đeo vào, nhất thời khiến cho gượng mặt hắn bớt đi một chút sát phạt, nhiều thêm vài phần tri thức.
Cùng với đó, hắn đem toàn bộ khí tức lôi hệ trên người của mình thu hồi vào sâu trong đan điền, sau đó lại thông qua sức mạnh của Băng Phách Tinh Linh, bao phủ cơ thể bời một tầng hơi lạnh nhàn nhạt.
Cứ thế, chưa đến vài giây thời gian, Đăng Dương gần như đã biến thành một người hoàn toàn khác biệt, cho dù có là người thân quen với hắn, nếu như không cẩn thận soi xét kỹ càng thì đa phần cũng khó lòng nhận ra.
Thật ra, bản thân hắn làm vậy cũng không phải là sợ hãi bị năm người Chu Lam phát hiện, chỉ là hắn không muốn tìm đến những rắc rối không cần thiết mà thôi.
Nói là như thế, nghe có vẻ khá là mâu thuẫn với trận chiến oanh động tứ phương hồi chiều, bất quá, Đăng Dương trước nay luôn làm người vô cùng cẩn thận, và hiếm khi nào hắn làm việc thừa thải, mà trận chiến mới đây cũng là như vậy.
Tại lúc bị năm người Chu Lam mai phục trong con hẻm nhỏ, nếu như Đăng Dương không muốn giao đấu mà quyết chí trốn chạy, vậy thì với tốc độ cực nhanh của hắn, năm người Chu Lam cũng đừng mong đuổi kịp chứ nói gì là bao vây tứ phía,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mat-troi/2323573/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.