Vẫn như mọi khi, Đăng Dương thực hiện một cách hoàn mỹ kế hoạch tiềm phục và ẩn nấp, chờ đợi thời cơ thích hợp để tung ra một kích lôi đình, đoạt lấy con mồi giá trị ngay trong miệng hổ.
Và đúng như những gì tên Trần phó trại chủ đã từng nói, việc săn giết một bầy Thổ Chiến Lang, bao gồm cả Thổ Chiến Lang Vương đối với bọn hắn cũng không là gì, cho nên sau khoảng hai mươi phút kịch chiến, tràn giết chóc cuối cùng cũng đã đi đến hồi kết.
Một đàn hơn hai mươi mấy con Thổ Chiến Lang, lúc này đã chết sạch sành sanh, cơ thể rách nát nằm dài trên, nhuộm đỏ cả một dồi cát rộng lớn bằng một màu huyết tanh ghê sợ.
Chỉ còn lại Thổ Chiến Lang Vương sức cùng lực kiệt và hai con Thổ Chiến Lan thủ lĩnh cả người thấm đẫm máu tươi là còn có thể sống sót cho đến bây giờ.
Có điều, hơi tàn của bọn chúng sợ cũng không kéo dài được lâu.
Chỉ thấy tên Trần phó trại chủ lúc này cũng đã có vài ba vết thương thấy máu trên người nhưng sức lực vẫn không hề suy giảm, hai chân đạp mạnh xuống mặt đất, hắn linh hoạt như một con liệp báo mà lét đi cú cắn liều mạng của Thổ Chiến Lang Vương, hai tay vung lên đại đao khổng lồ, bộc phát ra lực đạo khủng bố, nhằm vào một trong hai con Thổ Chiến Lang thủ lĩnh mà bổ xuống.
Ẳng!!!
Đại đạo đập xuống, máu huyết phun trào, con Thổ Chiến Lang thủ lĩnh ngay lập tức bị chém một nhát xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mat-troi/2323536/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.