Buổi chiều ba ngày sau trận đại chiến, Lôi Bân cho người gọi Đăng Dương đến căn nhà trong rừng trúc đề bàn chuyện chính sự. 
Khi Đăng Dương đi đến, thì trong căn nhà trúc đã đứng đủ sáu người, gồm Lôi Bân, Lôi Tấn, một vị nam tử khoản hai mấy tuổi với vẻ mặt lạnh nhạt và ba thiếu niên võ giả đã cùng chiến đấu với Đăng Dương trên lôi đài. 
Thấy Đăng Dương tiến vào, người tiến tới bắt chuyện trước không ngờ lại là Lôi Tấn, kẻ đã từng có hiềm khích không nhỏ với Đăng Dương vào hôm kiểm tra võ giả tại Võ Thần Điện. 
Lôi Tấn chủ động bước đến trước mặt Đăng Dương, thần thái vui vẻ pha lẫn chút hâm mộ mà đưa bàn tay ra cười nói 
“Đăng huynh đệ, công thần của chúng ta đây rồi. Ha ha, những chuyện hiềm khích trước kia giữa chúng ta xem cơn gió thoảng qua đi, ngươi đại nhân đại lượng, sẽ không như đàn bà mà tính toán với ta chứ?” 
Nhìn vẻ mặt tươi cười của Lôi Tấn, Đăng Dương làm sao lại không biết hắn ta đây là đang giả tạo, bất quá, Đăng Dương cũng không muốn xé rách da mặt, ngược lại còn nắm lấy tay Lôi Tấn, thành khẩn cười đáp 
“Lôi Tấn thiếu gia cứ đùa, kẻ làm bề tôi như ta làm sao dám cả gan tính toán với thiếu gia chứ? Về sau Đăng Dương ta còn mong thiếu gia chiếu cố nhiều một chút a!” 
Nghe Đăng Dương nói, lại nhìn thấy dáng vẻ thành khẩn của hắn, ánh mắt Lôi Tấn liền hiện lên sự đắc ý không cách nào che giấu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-quang-mat-troi/2323382/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.