Chương trước
Chương sau
Nghỉ ngơi một đêm, tiểu đội Phong Long bắt đầu lên đường trở lại trấn Hồng Môn. Cả quá hành trình sau đó đều êm xuôi trót lọt, cũng không có bất kỳ biến động nào xảy ra nữa, chỉ là đụng phải vài con quái thú bậc 1 nhỏ yếu và tất cả đều được Đăng Dương xử lý nhanh, gọn, lẹ.

---------*-*--------

Trấn Hồng Môn, tại một y quán, một vị Y Sư tóc bạc đang kiểm tra thương thế cho Trọng Tuấn.

Khám một hồi, Y Sư trầm ngâm nói “Vị huynh đệ này, thương thế không nhẹ, nhất là phần chân đã gần như đã hao tổn gân cốt, nếu muốn chữa khỏi hoàn toàn, ít nhất cũng phải mất một tháng tĩnh dưỡng, nghỉ ngơi mới được”

“Không sao, bọn ta cũng không vội, Tài tiên sinh cứ thong thả mà trị liệu, đây là 2000 đồng vina tiền thuốc” La Quốc Hùng cười nói, móc ra một xấp tiền đưa cho vị Y Sư.

“Ha ha, vậy thì tốt, các ngươi cứu an tâm đi đi, hắn ở đây đã có ta lo” Y Sư già vui vẻ nhận lấy xấp tiền, sau đó phất tay nói.

“Vậy bọn ta cáo lui trước!” bốn nguời La Quốc Hùng khẽ chào Y Sư rồi rời đi.

Đứng trước y quán, La Quốc Hùng mở nắp một bình đan dược trị thương vừa mua, trúc va vài viên cho vào mồm ngai rôm rốp như nhai kẹo, cười nói

“Bây giờ chúng ta đi ăn chứ? Nói ra, chuyến đi này mặt dù không thể trọn vẹn nhưng chúng ta cũng xem như thắng lớn rồi, cũng nên ăn mừng chứ hả?”

“Được!” Đăng Dương và hai người còn lại cũng không suy nghĩ nhiều liền gật đầu.

Cuộc thám hiểm này, nếu tính theo mặt bằng chung thì tiểu đội bọn họ đúng là thắng lớn thật, mỗi người đều sơ hữu cho mình một thanh Địa Nguyên Binh cường đại, đúng là quá hời rồi.

--------*-*--------

Cơm nước xong xuôi, bốn người lại tách nhau ra, ai làm việc nấy. La Quốc Hùng tất nhiên là thẳng hướng Thăng Hoa Viện, thanh lâu đệ nhất trấn Hồng Môn. Cẩm Tú thì đi uống rượu, nếu nói ngoài chọc ghẹo Đăng Dương ra, việc mà nàng thích nhất chỉ có uống rượu mà thôi.



Đợi hai người La Quốc Hùng và Cẩm Tú đi rồi, Triệu Dũng đưa mắt nhìn qua Đăng Dương, cười nói “A Dương, ngươi cùng ta đến Huyết Sát Đấu Trường chứ?”

Đăng Dương nghe thế, hơi ngẫm một chút rồi đành từ chối “Lần này chắc là không được, Triệu ca cứ đi trước đi, tiểu đệ cần phải nghỉ ngơi thêm một chút nữa đã”

“Vậy thì thôi vậy!” Triệu Dũng thấy vậy cũng không định níu kéo nhiều, liền khoát tay bước đi về hướng Huyết Sát Đấu Trường.

Chia tay Triệu Dũng, Đăng Dương cũng không đi đâu mà quay lại quán ăn, thuê tạm một căn phòng rộng rãi trên lầu ba.

Theo tên phục vụ bước vào phòng, Đăng Dương cho tên phục vụ 300 vina và khẽ dặn dò hắn đừng để ai làm phiền đến mình, sau đó liền đóng kín tất cả các cửa lại.

Chuẩn bị xong mọi thứ, Đăng Dương mới đi tới ngồi trên cái ghế sô pha thoải mái, rót một chén trà rồi ừng ực uống cạn, hít sâu một hơi mở túi đồ hệ thống ra.

Tức khắc, một màn hình ba chiều trong suốt xuất hiện trước mặt Đăng Dương, bên trong hai mươi ô trống của túi đồ, lúc này đã chứa đầy vật phẩm, gồm có trọng kiếm hắc sắc Hoàng Hôn, đại lượng Tinh Hoa Thạch của Thái Thản Cực Viên, Ngũ Giác Mộc Ngưu và một số quái thú khác, vài miếng thịt quái thú tươi, vài cuốn sách cổ lấy ra từ di tích và đặc biệt là bốn thanh Địa Nguyên Binh và hắn đã âm thầm thu giữ.

Nhìn bốn thanh Địa Nguyên Binh nằm an ổn trong túi đồ, Đăng Dương không nhịn được mà mỉm cười vui sướng cùng thỏa mãn. Bốn thanh Địa Nguyên Binh này, cộng với song kiếm Bình Minh – Hoàng Hôn và con dao găm Địa Nguyên Binh giắt ở thắt lưng, sau chuyến thám hiểm di tích lần này, hắn tổng cộng thu được đến 7 thanh Địa Nguyên Binh lận.

“Chuyến này lời to rồi!” Đăng Dương cực kỳ phấn khích mà cười hắc hắc.

Cười một hồi, Đăng Dương mới cố gắng nhịn xuống kích động, khẽ gọi “AI!”

< < Có ta thưa chủ nhân! > >

Đăng Dương đưa tay chỉ vào bốn thanh Địa Nguyên Binh trong túi đồ hệ thống, hỏi “Trừ thanh trọng kiếm màu đen ra, bốn thanh Địa Nguyên Binh Này nếu bán cho cửa hàng thì sẽ được bao nhiêu điểm Tích Lũy?”

< < Búa chiến màu xanh lam giá 150 điểm, song câu ánh bạc giá 120 điểm, trường tiên hỏa hồng giá 115 điểm, đại chùy gai giá 105 điểm, tổng cộng là 490 điểm Tích Lũy. Ngài có thật sự muốn bán tất cả chỗ vũ khí này? > >

“Ừ!” Đăng Dương không chút đắng đó liền gật đầu

< < Đã bán thành công, nhận được 490 điểm Tích Lũy. Tổng điểm Tích Lũy hiện giờ của ngài là 557 điểm. Chúc mừng, chủ nhân chính thức trở thành đại gia qua một đêm! > >

Nhìn con số 557 to đùng mà Đăng Dương sướng rơn trong người, cố gắng kìm chế không để tâm trí bộc phát, hắn tiếp tục mở ra cửa hàng hệ thống.

Màn hình ba chiều biểu trưng cửa hàng lập tức xuất hiện ngay bên cạnh màng hình hiển thị túi đồ, bên trong cũng được chia ra làm rất nhiều ô vuông, mỗi ô vuông lại chứa một vật phẩm giá trị, làm Đăng Dương nhất thời hoa cả mắt.

Đăng Dương giật mình nói “AI, sao vật phẩm trong này lại nhiều bất thường như thế? Ta nhớ lần cuối kiểm tra cũng đâu có nhiều như thế này?”

< < Chuyện này không có gì là lạ, theo như chương trình đã được thiết lập của hệ thống, những vật phẩm mà ngài ‘có thể sử dụng’ đều sẽ được bán bên trong cửa hàng, cho nên theo sự gia tăng cấp độ của ngài, số vật phẩm được bán trong cửa hàng tất nhiên cũng sẽ càng ngày càng nhiều thêm > >

< < Bất quá chủ nhân ngài không cần lo loạn mắt, bởi vì ta sẽ luôn luôn ở bên cạnh hỗ trợ cho ngài > >

Đăng Dương nghe AI nói vậy thì hiểu ra, gật đầu rồi cất lời

“ Thế thì ngươi lọc cho ta những bộ thân pháp Lôi hệ đi, hiện tại tốc độ của ta tuy rằng nhanh nhưng hoàn toàn không có một chút tinh xảo nào, khuyết thiếu một bộ thân pháp thích hợp”

< < Đã lọc xong, thân pháp Lôi hệ thích hợp cho ngài hiện nay gồm có: Nhân giai sơ cấp thân pháp Lôi Tấn Bộ giá 30 điểm Tích Lũy, Nhân giai trung cấp thân pháp Lôi Hành Bộ giá 50 điểm Tích Lũy, Nhân giai cao cấp thân pháp Đạp Lôi giá 125 điểm Tích Lũy > >
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.