Chương trước
Chương sau
“ Vậy thì còn chờ gì nữa, chúng ta bắt đầu thôi, Lôi Tấn, ngươi lên trước” Bùi quản lý cầm cuốn sổ và cây bút trên tay nói

“ Dạ!”

Lôi Tấn đi đến trước bia kiểm tra lực quyền. Tấm bia này toàn bộ đều một màu đen bóng bẩy, cao 2 m, rộng 1m.

“ Hây, Trường Lôi Quyền!”

Hét lên một tiếng đầy khí thế, Lôi Tấn đấm ra một quyền mạnh nhất của mình, tà áo phần phật không gió mà bay, đấu khí bạch sắc lượng lờ khắp cơ thể rồi tập trung vào nắm đấm, biến thành vô số tia lôi điện li ti oanh kích thẳng vào hắc bia.

Ầm một tiếng vang dội, bề mặt trơ nhẵn của bia kiểm tra lực quyền không một chút tổn hao mà hiện lên một con số màu trắng 412.

Nhìn con số hiện lên trên hắc bia, Bùi Công Minh liền nhanh chóng ghi vào cuốn sổ trên tay, cười nói

“ Lực quyền đạt 412 kg, hơn mức tiêu chuẩn là 400 kg, tốt lắm Lôi Tấn, vòng kiểm tra này ngươi đã hoàn hảo thông qua, kế tiếp Liên Hoa, đến ngươi”

“ Hoa tỷ, cố lên” Lôi Tấn lên tiếng cổ vũ

“ Tiểu Hoa, ta tin nàng, cố lên” Lôi Lân hòa ái cười nói

“ Dạ!”

Phạm Liên Hoa đến trước bia kiểm tra lực quyền, hít sâu một hơi, cả người bốc lên từng đoàn tử sắc đấu khí, sau đó la lên một tiếng lanh lảnh đấm mạnh vào hắc bia.

Bùm! Bia kiểm tra lực quyền hiện lên số 432.



Lần này không đợi Bùi Công Minh tuyên bố, Phạm Liên Hoa đã nhảy cẩn lên hét to “ ye, ta đạt rồi. Hừm hừm, chỉ còn hai bài kiểm tra nữa mà thôi, đơn giản ý mà”

Nhìn bộ dạng khả ái của Phạm Liên Hoa, Bùi Công Minh lắc đầu cười khẽ “ cái con bé này thật là… Đăng Dương, đến phiên ngươi”

“ Dạ!”

Đăng Dương thoáng đáp lời rồi bước đến trước bia kiểm tra lực quyền, bình tĩnh hít sâu một hơi, Lôi Đạo Công ầm ầm vận chuyển trong cơ thể, lam sắc đấu khí bắt đầu khởi động, ào ạt truyền vào quyền phải, sau đó nhắy mắt toàn lực đấm ra Bạo Lôi Quyền.

Năm đấm mang theo tiếng lôi minh nhàn nhạt oang kích thẳng vào hắc bia, bùm một tiếng vang dội, một con số màu trắng to tướng 512 liền đập thẳng vào mắt mọi người

“ Má ơi, lực quyền đến 512 luôn kia, Lôi đại ca, lực quyền của tên đó gần bằng huynh rồi a” Phạm Liên Hoa giật mình bật thốt

Lôi Tấn nhìn thấy chỉ số này, cằm gần như muốn rớt xuống đất, ánh mắt trợn tròn không thể tin nổi, hắn toàn lực chỉ có thể đánh ra lực quyền 412 kg, thế nhưng cái thằng quê mùa trước mặt này lại đấm một quyền tùy ý cũng đạt đến lực quyền 512 kg, làm sao có thể chứ?

Lôi Bân không đáp lời, ánh mắt híp lại nhìn Đăng Dương đầy ẩn ý, không biết là đang nghĩ cái gì trong đầu.

Còn Đăng Dương lúc này cũng đang dỡ khóc dỡ cười nhìn con số trước mặt, một quyền này cũng đâu phải là do hắn tùy ý đánh ra, chỉ là muốn xuất Bạo Lôi Quyền thì tốc độ phải nhanh, càng nhanh càng tốt nên mới làm cho mọi người lầm tưởng hắn là tùy ý.

Hơn nữa, bời vì lần sát hạch này đối với Đăng Dương cũng rất quang trọng nên hắn ra tay là ra tay toàn lực, thật không ngờ uy lực một quyền của hắn lại kinh dị đến như vậy, nếu mà biết từ trước hắn đã cố gắng giữ lực lại rồi. Hắn biết rõ, là một võ giả mới, không có người chống lưng mà nổi bậc quá là điều không tốt, rất dễ bị những võ giả có dị tâm đánh chú ý đen tối lên người.

Tuy nhiên nói là nói như vậy, đánh ra được một quyền uy lực đến 512 kg, Đăng Dương cũng đã thấu hiểu sức mạnh tối đa mà một chiêu Bạo Lôi Quyền của hắn có thể thi triển ra, từ đó sẽ dễ dàng điểu chỉnh thu phóng phù hợp hơn trong chiến đấu, tránh làm cho hao tổn quá nhiều sức lực và đấu khí.

Bùi Công Minh cầm bút nhanh chóng viết vào cuốn sổ, ánh mắt nhìn Đăng Dương nhu hòa đi không ít, tuyên bố

“ Lực quyền đạt 512 kg, A Dương, ngươi đã xuất sắc hoàn thành bài kiểm tra sức mạnh. Đúng là một hạt giống không tồi đấy!”

Đăng Dương vội vàng ôm quyền “ Bùi quản lý quá khen, Đăng Dương chỉ là nhất thời may mắn”

Phạm Liên Hoa nghe vậy liền xì mũi “ hứ, một lời khiêm tốn chính là bảy lời tự cao. Đúng là cái đồ giả heo ăn thịt hổ”

Thấy Phạm Liên Hoa trừng mắt nhìn mình, Đăng Dương có chút xấu hổ gãi gãi mũi, từ bé đền giờ, cô gái này là người đầu tiên nói hắn tự cao đấy.

‘ Lại còn giả heo ăn thịt hổ, đó lại là cái quỷ gì? Ý nói hắn bá đạo mà giả ngu ấy hả? …. Thật không hiểu vì sao mà chỉ bằng một câu nói, cô bé xinh xắn này lại có thể suy diễn sâu xa đến như vậy được’

Lôi Tấn đứng bên cạnh, tuy rằng lời nói của Phạm Liên Hoa là chê bai đá đểu Đăng Dương nhưng sao hắn lại cứ cảm thấy cứ như là đang tân bốc tên quê mùa kia vậy.

Ôm tâm tình ghen ghét, Lôi Tấn trừng mắt nhìn Đăng Dương hừ lạnh một tiếng “ ngươi cứ chờ đó, kiểm tra tốc độ, ta chắc chắn sẽ vượt xa ngươi”

Đăng Dương cảm thấy đầu mình lúc này đã không đủ dùng ‘ … cái quái gì vậy? Hắn có làm gì đâu, sao tự nhiên lại gây oán hận với tên này nữa rồi?’

Lôi Tấn và Đăng Dương hừng hực khí thế chiến đấu, ánh mắt bắn ra tia điện, Bùi Công Minh thấy nhưng không hề có ý định đứng ra ngăn cản, ông ta đi đến vị trí giữa phòng nói

“ Chúng ta tiếp đến bài kiểm tra thứ hai thôi, các ngươi lại đây”

Đợi cho ba đứa đi đến, Bùi Công Minh búng tay một cái, từ trên sàng nhà và trần nhà, một loạt những thanh sắt bất ngờ mọc ra rồi nối lại với nhau giữa không trung, tạo thành một chiếc lồng giam hoàn mĩ.

Bùi Công Minh khẽ búng tay vào song sắt tạo ra một âm thanh thanh thúy, cười nói “ chiếc lồng này sẽ là nơi các ngươi kiểm tra tốc độ”

“ Một khi có người bước vào lồng, bên trong lồng sẽ tự động bắn ra vô số những quả bóng màu đỏ với tốc độ rất nhanh. Nhiệm vụ của các ngươi chính là phải bắt lấy các quả cầu đó, trong vòng một phút thời gian, nếu bắt được 10 quả cầu thì xem như thông qua. Đã rõ chưa?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.