Cần thận núp trong bụi cỏ tương đối rậm rạp, Đăng Dương từng bước tiếp cận một con Linh Miêu đăng nằm ngủ dưới gốc cây. Con linh miêu này toàn thân lông vàng với hai sọc đen trên lưng, kích thước chỉ bằng một con chó đất bình thường.
Tiếp cận đủ gần, Đăng Dương liền lao khỏi bụi rậm, lôi hệ đấu khí trong cơ thể trút vào bên trong thanh thiết kiếm gây ra hàng loạt tiếng nổ ì ùng chém tới.
Kình phong đậm vào mặt, thổi bay sáu cộng râu mảnh dẽ, con linh miêu đang ngủ ngay ngay lập tức cảm nhận được sự nguy hiểm đang kéo đến, nó hét lên một tiếng phóng người cực nhanh sang một bên tránh thoát lưỡi kiếm của Đăng Dương.
Bị tập kích bất ngờ, con Linh Miêu tức giận đến xù lông, ‘meo’ một tiếng phóng thẳng vào Đăng Dương, hàm răng sắc nhọn cùng với hai bộ móng vuốt thò ra khỏi đệm thịt chém đến.
“ Đến tốt”
Thấy con Linh Miêu lao lên, Đăng Dương cười lớn một tiếng, hai tay nắm lấy thiết kiếm cũng phóng lên.
Chớp mắt một cái, cả hai dã lao vào nhau điên cuồng đấu đá. Đăng Dương một mặt thì chú ý né tránh lợi trảo của Linh Miêu, một mặt thì vung kiếm chém vào người nó. Còn con dã thú thì càn tinh quái hơn, bằng vào thân hình nhỏ bé và tốc độ cực nhanh, nó không hề đứng một chỗ mà liên tục vờn quanh người Đăng Dương, cực kỳ âm hiểm mà tập kích vào lưng hắn.
Cả hai bên đánh nhau một hồi, nhìn thì tưởng như Linh Miêu đang chiếm ưu thế nhưng thật ra chỉ là kẻ tám lạng, người nửa cân. Mặc dù phần lưng đã trúng phải nhiều vết thương chảy cả máu nhưng bởi vì Đăng Dương đã làm thợ mỏ ròng rã suốt sáu năm trời, cường độ thân thể tuy không thể so với Võ Giả nhưng đã hơn người thường rất nhiều cho nên không bị ảnh hưởng gì quá lớn, nhiều lắm cũng chỉ là mất chút máu mà thôi.
Liên tục trúng đòn mà không thể phản công, Đăng Dương biết rõ tốc độ của hắn không tài nào theo kịp được Linh Miêu, bởi vậy hắn chỉ có thể sử dụng ưu thế duy nhất mà hắn có, đó chính là trí tuệ.
Để tạo ra một bẩy rập hoàn hảo dụ Linh Miêu tự chui đầu vào rọ, Đăng Dương cố ý đảo người nhanh, liên tục đưa lưng ra ngoài tầm với của Linh Miêu, thay vào đó lại để hộ rất nhiều sơ hở ở trước ngực, mặt đối mặt với nó.
Đúng như Đăng Dương nghĩ, một khi trước ngực lộ ra sơ hở, con Linh Miêu liền bỏ qua phần lưng mà chồm người lên trảo vào phần ngực của hắn, nhất là vị trí yết hầu.
‘Tốt lắm, con mồi đã vào bẫy’
Con Linh Miêu vừa lao người lên, Đăng Dương liền cười lớn, tất cả sơ hở trước ngực trong nháy mắt liền biến mất khỏi ánh mắt của con Linh Miêu, đổi lại chỉ là một đường kiếm tạc ngang vô cùng uy lực.
Trên không trung nào có chỗ mượn lực, con Linh Miêu không có cách nào trốn thoát được, lập tức bị một kiếm chẻ ra làm đôi
< < Ngài đã tiêu diệt một con dã thú Linh Miêu, nhận được 20 điểm sinh mạng > >
Tiếng nói điện tử của AI cất lên, từ cơ thể con Linh Miêu, ba đốm sáng màu xanh bay lên rồi lao vào người Đăng Dương, dung nhập với cơ thể của hắn.
Đăng Dương thầm mở bản thông tin nhân vật của mình thì thấy cột điểm sinh mạng đã gia tăng được 1/5 ( 20/100). Cùng với đó là điểm sinh lực của hắn chỉ còn lại 8/10
“ Chỉ chiến đấu với một con Linh Miêu, tuy rằng được đến 20 điểm sinh mạng nhưng lại mất 1/5 lượng máu. Không được, nếu cứ thế này, đợi đến khi mình lên được cấp 1 thì cũng ngủm luôn mất”
< < Nếu chủ nhân sợ chết thì hãy dùng vật phẩm Bình Sinh Lực Nhỏ > >
“ À đúng, ta vẫn còn một bình sinh lực và một bình đấu khí chưa dùng mà!”
Đăng Dương nhớ ra lập tức mở túi đồ.
Một màn hình ánh sáng trong suốt xuất 60 in liền hiện trước mặt hắn, bên trong được chia làm hai mươi ô vuông màu đen, tuy nhiên chỉ có hai ô là có chứa vật phẩm gồm một bình sinh lực và một bình đấu khí.
Tâm ý vừa động, bình sinh lực liền xuất hiện trên tay, Đăng Dương khẽ vuốt nhẹ vào bình thì một màn hình ba chiều khác lại xuất hiện ngay bên cạnh binh sinh lực.
---o-o---
Bình sinh lực nhỏ: một khi sử dụng sẽ ngay lập tức hồi phục 8 điểm sinh lực.
---o-o---
Đọc được dòng thông tin này, Đăng Dương mở to mắt ngạc nhiên “ trời, uống vào một cái liền hồi phục đến 8 điểm sinh lực, mẹ nó, cái này khác gì đan dược cải tử hoàn sinh chứ? Thật bá đạo”
Mang tâm trạng hưng phấn, Đăng Dương tiếp tục lấy bình đấu khí ra xem. Một bản thông tin ba chiều lại hiện lên
---o-o---
Bình đấu khí nhỏ: một khi sử dụng sẽ ngay lập tức hồi phục 12 điểm đấu khí
---o-o---
“ Quá dữ! Nếu mình có đại lượng hai loại thuốc này thì có thể chiến đấu liên tục không ngừng nghĩ như một cái máy chạy bằng năng lượng thạch rồi. Không sợ mất mạng cũng chẳng sợ thiếu hụt đấu khí, thật kinh dị”
Cảm khái một hồi, Đăng Dương mới bình tĩnh lại. Công dụng của hai bình thuốc này quá lớn nên hắn càng không dám sử dụng tùy tiện, đây chính là hai viên đang dược cứu mạng a.
Hắn cẩn thận hỏi
“ AI này, hai loại thuốc này bên trong cửa hàng hệ thống có bán không?”
< < Đương nhiên có thưa chủ nhân, tuy nhiên hiện tại ngài vẫn chưa đủ điều kiện để mua đâu, cho nên tôi khuyên ngài nên tiết kiệm một chút > >
Đăng Dương gật gù “ vậy thì ta yên tâm rồi. À mà AI này, nếu hiện tại ta không dùng hai bình thuốc này, vậy thì có cách nào để ta khôi phục sinh lực không?”
< < Ngài có thể thử băng bó vết thương. Vết thương nếu lành thì sinh lực của ngài sẽ nhanh chóng khôi phục, còn nếu vết thương bị hoại tử thì sinh lực của ngài sẽ giảm sút > >
“ Thì ra cũng giống như người bình thường ”
Cười khẽ, Đăng Dương đi đến chỗ hắn đã cất giấu ba lô, lấy ra bông băng thuốc đỏ bắt đầu băng bó vết thương.
Mấy cái dụng cụ sơ cứu y tế này, giá thành thật ra rất rẽ và lúc nào trong nhà hắn đều để dành một ít, phòng khi lão ăn mày bị đánh thì mang ra sử dụng. Cho nên lúc rời đi, biết là khi chiến đấu không tránh khỏi bị thương nên hắn chú ý mang theo.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]