Không biết ngủ được bao lâu, bỗng nhiên cánh cửa lối thông ra ban công chợt vang lên tiếng gõ nhè nhẹ.
Tiểu Ngư thoáng mở mắt.
“Tiểu Ngư.” Phía sân thượng truyền đến tiếng nói rất nhỏ, không phải là cái gã Đăng đồ tử nào đó sao? (Đăng đồ tử: gã háo sắc)
Tiểu Ngư mím môi, không nói gì.
“Tiểu Ngư.” Đinh Triệt lại gọi một tiếng, ôn nhu nói: “Ta biết nàng đã tỉnh, mau mở cửa, để cho ta nhìn nàng một chút.”
Người này..! Thật sự nửa đêm vẫn còn có mặt mũi ghé thăm? Trong bóng tối, mặt Tiểu Ngư phút chốc đỏ bừng, nàng ngồi dậy thấp giọng mắng: “Đêm hôm khuya khoắt, cậu tới đây làm gì?”
“Ta muốn thấy nàng.” Đinh Triệt cúi đầu nói.
“Cậu muốn nhưng tôi không muốn. Cậu mau về đi, tôi ngủ đây.” Tiểu Ngư sẵng giọng, muốn tới thì tới sớm chút, làm chi mà phải nửa đêm mới lén lút chứ?
“Nương tử đại nhân, tiểu sinh đã ở bên ngoài đợi cả buổi rồi, lẽ nào nàng nỡ nhẫn tâm khiến tiểu sinh thê thảm quay về vậy sao?” Đinh Triệt đầy bụng ủy khuất nói.
“Xì, ai là nương tử đại nhân của cậu? Ai bảo cậu đợi đâu?” Tiểu Ngư phỉ nhổ, trong lòng lại nghi hoặc, sao lại phải đợi cả buổi?
“Đương nhiên là có người bảo rồi.” Đinh Triệt thở dài, tiện đà nịnh nọt: “Tiểu Ngư thân yêu, nàng mau mau mở cửa đi, mở ra rồi ta nói với nàng, nếu không, ta cũng có thể tự mình xông vào được.”
“Đừng có vậy!” Tiểu Ngư vội vàng nhỏ giọng hô lên. Nhưng nàng cũng hiểu, người này nếu thật sự muốn vào, cánh cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576307/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.