Sự đời xảy ra có đôi khi luôn ngoài dựđoán của mọi người. Sau khi Tiểu Ngư tẩy bỏ dịch dung đơn giản cho PhạmBạch Thái để cho nó tự về nhà trước, rồi một mình đến Bách Linh các đón Ngô Ngôn Chi, liền phát hiện ngõa tứ Tuần gia hôm nay rất kỳ lạ, hìnhnhư mọi người đều vào trong cả, ở cửa ngõa tứ hầu như không một bóngngười, mấy rạp hát gần cửa cũng vô cùng quạnh quẽ.
“Đông gia!” Tiểu Ngư đang nghi hoặc, đứacháu của Nghiêm lão tiên sinh Nghiêm Tiểu An đã vội vàng hoang mang chạy ra: “Mau mau mau…”
“Tiểu An, đừng vội vàng, từ từ nói, xảy ra chuyện gì?”
“Thánh.. Thánh chỉ tới…” Nghiêm Tiểu An kích động hầu như không nói được ra lời, chỉ cố hết sức chỉ vào bên trong.
Hả?.. Tiểu Ngư ngẩn ra, nhanh chóng đivào, đã thấy bên trong ngõa tứ, lối đi vào rạp hát đã sớm bị đám đôngvây chật như nêm cối.
“Đông gia của chúng ta đã về, nhường mộtchút! Mau nhường đường một chút!” Tiểu An chạy chậm sát sau nàng cũngkhôi phục lại ngôn ngữ, lớn tiếng hưng phấn hô to.
Rì rầm.. Soạt!
Đám đông phía trước nhất tề quay đầu lại, sau đó vô cùng ăn ý cố gắng tách ra thành một con đường nhỏ chỉ đủ chomột người đi lọt, ngay cả Tiểu Ngư to gan lớn mật, nhưng bị mấy trăm mấy nghìn đôi mắt cùng nhìn chằm chằm như thế, cũng không khỏi có chút runrẩy, vội vàng bước chân nhanh hơn.
Khác với lúc bước vào phải chen chúc, khi sắp tới gần Bách Linh các thật ra lại có một khoảng rộng, mọi người tựgiác giữ khoảng cách với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576276/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.