Sau khi những bỡ ngỡ, băn khoăn và xíchmích lúc trước tan biến, bầu không khí trong phòng liền giống như chúnai con học được cách chạy nhảy, dần trở nên sinh động hơn. Tiểu Ngưcàng nghĩ càng cảm thấy những suy diễn lung tung vừa nãy của mình thậtlà ngớ ngẩn, nghĩ ngợi thông suốt, liền khôi phục bản tính thoải máithường ngày, chủ động tươi cười sáng lạn, nói chuyện pha trò.
“Chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi! Tính ra thì chúng ta cũng là bạn bè cũ, gò bó quá lại thành khách khí.”
Đinh Triệt mỉm cười, đi nhanh qua, thởphào nhẹ nhõm nói: “Ta cũng nghĩ thế, luôn cảm thấy giữa chúng ta cứquái lạ sao ấy, nói thế nào thì ngươi cũng là ân nhân cứu mạng của takia mà.”
Câu đùa khoa trương của hắn khiến TiểuNgư phải che miệng nén cười, nghĩ lại khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ kia,dường như đã không còn chói mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng nữa, mà thêm vài phần cảm giác thân thuộc tự nhiên: “Lúc đó chẳng phải cậucũng giúp chúng tôi sao? Việc khác không đề cập tới, riêng nói chuyệnlần này thôi, nếu không có cậu, người của tôi có lẽ đã phải chịu phạtđánh rồi.”
Đinh Triệt cũng phối hợp với nàng, gia cố vững chắc thêm cho bầu không khí tốt đẹp mới giữa hai người, cười nói:“Bọn họ không phải muốn bắt giang dương đại đạo sao, ta đây liền cho bọn họ manh mối, nếu bắt không được, thì là vì bọn họ không đủ bản lĩnhthôi!”
“Trong thời gian ngắn như vậy, lại có thể liên tục trêu chọc ba vị quan lớn, cậu thật quá lợi hại rồi.” Tiểu Ngưvừa thoa thuốc bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576272/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.