Không ngờ một thư sinh lại có thể nhấtchâm kiến huyết vạch ra lợi hại trong chuyện này, Tiểu Ngư nhất thờichấn động, mắt sáng rực nhìn chằm chằm Ngô Ngôn Chi.
Ngô Ngôn Chi thản nhiên mà thành khẩn đón nhận ánh mắt nàng, không hề chớp mắt.
Nhất thời, hai người dùng ánh mắt im lặng trao đổi vài ý niệm trong đầu, sau đó, Tiểu Ngư thu lại ánh sáng trongmắt, thở dài một tiếng: “Ngô công tử nói không sai, đúng là ta thiếu suy nghĩ.”
Đúng thế, nếu như nàng có thể lấy đượcchứng cứ Tang gia cấu kết với Thôi phán quan, vụ kiện này chắc chắn sẽcó chín phần mười là thắng, nhưng Tang gia còn có hậu trường khác, huống chi phóng hỏa chưa thành không phải là tội chết, cũng không khiến gốcrễ Tang gia lung lay được chút nào. Chỉ cần gốc rễ Tang gia không suychuyển, hơn nữa còn có thế lực quan phủ chống đỡ sau lưng, nhất định sau này sẽ còn những vụ trả đũa dài dài, có thể là công khai hoặc bí mật,nhưng tuyệt đối không phải một Bách Linh các nho nhỏ của nàng có thểchịu được. Trừ khi nàng có thể nắm giữ toàn bộ chứng cứ cấu kết giữaTang gia và thế lực sau lưng, một lưới tung ra bắt hết, nhưng việc này,không cần suy nghĩ cũng biết là rất khó. Nếu không nàng sao phải nhẫnnhịn đến tận bây giờ? Huống chi Ngô Ngôn Chi còn đặc biệt nhấn mạnh haichữ “tối kỵ”. Nếu là dân chúng bình thường, không cần nghĩ cũng biết,tuyệt đối không có năng lực để mà bí mật lẻn vào nơi cơ mật của người ta ăn cắp chứng cứ, mà có thể dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576266/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.