Sau giờ ngọ, đầu trấn Liễu Hà , trước sân nhà họ Phạm.
Một con tuấn mã mất kiên nhẫn hí dài thúc giục, muốn mau chóng kéo thùng xe đen nhẵn bóng ở ngay phía sau lên đường.
” Nhị đệ, chuyến đi lần này, đệ phải hành động cẩn thận, đừng có để lại dấu vết hay nhược điểm .” Phạm Thông thận trọng căn dặn lại lần nữa.
“Được rồi cha ơi , Nhị thúc còn thông minh hơn cha đấy, thúc ấy biết xử lý như thế nào, không cần cha phải dài dòng như vậy. Còn nữa, Nhị thúc cũng đừng lo lắng vô ích, trong nhà còn cha và Đản Nhi nữa, hay thúc cho rằng bản lĩnh của cháu gái thúc là ta đây chỉ là bốc phét thôi hả?” Tiểu Ngư buồn cười nhìn mọi người trong nhà đang lưu luyến bịn rịn.
“Được được, ta không nói nữa.” Phạm Thông cười chất phác, rồi nhịn không được lại dặn một câu,” Nhị đệ, đi đường cẩn thận đó.”
“Nhị thúc, nhất định phải mang Nhị thẩm trở về nhé!” Biết được Phạm Đại chuyến đi này là tìm Nhị thẩm, Phạm Bạch Thái vẫn đang trong trạng thái vô cùng vui vẻ, là người chờ mong có thể nhìn đến nhị thẩm tương lai nhất.
Phạm Đại bị Phạm Tiểu Ngư bắt phải cạo hết râu ria trên mặt bỗng chốc như trẻ ra vài tuổi, ôn nhu xoa đầu của thằng bé, mỉm cười, lại vỗ vỗ La Đản và Nhạc Du, gật đầu với Phạm Thông, xong rồi mới lẹ làng nhảy lên xe ngựa, Tiểu Ngư cũng vẫy vẫy tay, leo lên xe ngựa.
Hai người trong ánh mắt đưa tiễn của mọi người đi thẳng đến quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576252/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.