Có lẽ vì Tiểu Ngư đã chỉnh đốn lại gánh hát, hoặc là đối phương đãbiết Bách Linh các có phòng bị, buổi diễn chiều hôm đó vô cùng thuậnlợi, không có chuyện gì bất ngờ xảy ra. Ngày hôm sau cũng vẫn trời trong nắng ấm yên ả, khiến tâm tình mọi người đều yên tâm không ít.
Đương nhiên, cái gọi là yên tâm chỉ là mặt ngoài, Tiểu Ngư không chỉvì hai ngày yên bình ngắn ngủi mà buông lỏng cảnh giác, vậy nên La Đảnmỗi sáng vẫn thay ca cho Phạm Đại canh giữ ban đêm, chỉ huy mấy tay Ưngvệ cam đoan Bác Linh các cùng nơi ở của mọi người đều được bình an. Chỉduy nhất có sự thay đổi là, sau chuyện như vậy, La Đản là Ưng vệ vẫnthường hay lộ mặt được phái nam từ lớn đến nhỏ trong gánh hát đều yêucầu dạy học võ để vừa mạnh khỏe lại vừa có thể tự bảo vệ mình, nhất làTiểu An cháu Nghiêm tiên sinh, còn quỳ gối trước mặt La Đản, kiên trìnói nếu không nhận nó làm đồ đệ thì sẽ không đứng dậy.
La Đản chẳng còn cách nào, đành xin chỉ thị của Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư nghĩ rất nhiều, cho rằng tuy triều đình trọng văn khinh võ,còn từng mạnh mẽ đả kích các thế lực giang hồ, nhưng thời đại dù sao đãthay đổi. Chỉ cần mọi người cẩn thận chút, vấn đề hẳn là không lớn. Hơnnữa thân là thành viên gánh hát, mỗi ngày đều phải rèn luyện thân mình,dù có học võ cũng sẽ không gây chú ý nhiều, ngược lại là cái cớ rất tốt, liền đồng ý để La Đản dạy cho bọn họ một ít chiêu số phòng thân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576244/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.