Mặc dù hai người tài cao gan lớn, banngày sáng trưng mà vẫn dám bay tới bay lui trên nóc nhà, có điều kinhthành không thể đem so với nông thôn chỉ có nhà trệt một tầng, nơi nơiđều có đình đài lầu các của gia đình phú quý, khó mà đảm bảo không có ai từ cửa sổ nhìn thấy trên nóc nhà có người hành tẩu. Bởi vậy, hai ngườidọc đường hết sức cẩn thận tận lực nương theo bóng râm góc khuất mà đi,miễn phải rước lấy những rắc rối không cần thiết.
“Chính là gian nhà kia.” Đinh Triệt thấyTiểu Ngư trước sau vẫn theo sát bên mình, không tụt lại cũng không vượtquá lên, cảm thấy khoảng cách ngắn như vậy thật khó mà tận hứng.
“Chờ một chút.”
Thấy Đinh Triệt đang định nhảy về phíatiểu viện, Tiểu Ngư bỗng nảy sinh cảnh giác, theo phản xạ giữ chặt tayhắn lại, thấp giọng nói.
Đinh Triệt thân hình bị kéo lại, nhìncánh tay bị giữ chặt, trong lòng đột nhiên bùng lên một cơn giận khóhiểu, nhiều năm như vậy, thói quen tùy tiện kéo tay đàn ông của nàng còn chưa sửa sao? Có phải tay hai gã đàn ông trong nhà nàng kia đều đã bịnàng kéo qua hay không?
“Tôi cảm thấy trong đó có chút khácthường.” Tiểu Ngư thấy hắn trừng mắt nhìn tay mình, vội buông ra, nhỏgiọng giải thích, trước kia nàng từng nghĩ phàm là người luyện võ thínhlực thị lực đều tự nhiên mà trở nên thính nhạy, sau này mới biết đượcđiều này phần lớn là do thiên phú và tố chất thân thể của mỗi người. Hơn nữa, những cú đánh lén biến thái bất thình lình không quy luật của Phạm Đại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576229/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.