“Xin hỏi Cổ Ngọc tỷ tỷ, bạc này thật sựtặng cho chúng ta sao?” Mắt thấy Phạm Đại sắp cãi lộn với Cổ Ngọc, TiểuNgư bỗng nhiên cười hì hì, bước đến trước tên sai vặt giơ tay cầm hainén bạc nhỏ, tung hứng chơi đùa, hai nén bạc lần lượt rơi vào lòng bàntay nàng, lập tức phát ra âm thanh lạch cạch va chạm.
“Tất nhiên,chẳng lẽ Tướng gia nhà chúng ta có thể vì chút bạc này mà đổi ý sao?”Thấy Tiểu Ngư cầm bạc, nụ cười lạnh của Cổ Ngọc đã biến thành khinhthường châm chọc.
“Tiểu Ngư…”
Phạm Thông còn tưởng Tiểu Ngư thật sựmuốn nhận lấy năm mươi lượng bạc khuất nhục này, đang định khuyên can.Phạm Đại hiểu rõ tính tình cháu gái ngược lại lập tức không còn giận dữ, đúng lúc kéo Phạm Thông một chút, chờ xem Tiểu Ngư ứng đối.
“Ha ha, nếu đã vậy, còn phải phiền xinnhờ Cổ Ngọc tỷ tỷ cùng với tổng quản đại nhân thay ta nói cảm tạ tớiTướng gia.” Tiểu Ngư hơi mỉm cười, ánh mắt thoáng đảo ra phía bên ngoàitổng quản đã đi ra khỏi cửa tiểu viện, nhận lấy khay, thuận tay đặt lêntrên bàn, cười cười nói với Thúy Vân Lục Ngạc vẫn đứng một bên: “ThúyVân tỷ tỷ, Lục Ngạc tỷ tỷ, đa tạ hai người chiếu cố, ở đây chỉ có nămmươi lượng, hai người hãy cầm chia nhau đi mua kẹo bánh ăn chơi.”
“Cái này..”
Năm mươi lượng bạc đi mua kẹo bánh? Thúy Vân và Lục Ngạc nhất thời đều kinh ngạc ngây người, Cổ Ngọc cũng vẻ mặt đầy ngạc nhiên.
“Ồ, đúng rồi, hai vị tỷ tỷ, không ngại ta lấy lại năm lượng chứ?” Tiểu Ngư đột nhiên lại giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576209/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.