Sau một đêm yên ổn bình tĩnh, ngoài NhạcDu đang “ngã bệnh”, ngày hôm sau cả nhà trở dậy, tinh thần đều vô cùngthoải mái, Tiền Duy Diễn tuy rằng không tiếp đãi nhiệt tình, nhưng cũngkhông thờ ơ lạnh nhạt, đồ ăn sáng đưa đến vẫn là ngon lành đầy đủ, theoThúy Vân giới thiệu, chỉ riêng cháo gạo tẻ bọn họ ăn cũng có những sáuloại nguyên liệu khác nhau.
Bối Bối đitheo bọn họ đã lâu, trừ bỏ thường xuyên nửa đêm tự nó đi săn bên ngoài,bình thường cũng sẽ ăn một ít thức ăn của người, bình thường cả nhà ăncơm cũng sẽ cho nó ăn một ít món nó thích. Hiện giờ chân nó còn chưalành hẳn, không thể tự do nhảy lên nhảy xuống, chỉ có thể nằm úp sấptrên ghế, đôi mắt tha thiết nhìn cả nhà ngồi quanh bàn hưởng thụ mónngon, không ngừng phát ra những tiếng ư ử đáng thương.
“Thúy Vân tỷ tỷ, có thể mang cho Bối Bối nhà ta một chút cháo được không?” Tiểu Ngư nhịn cười yêu cầu.
“Đương nhiên có thể.” Thúy Vân vội lấy một cái đĩa sạch sẽ, múc một ít cháo đặt trước Bối Bối.
Bối Bối lập tức cựa quậy nhỏm chân trướcdậy, vươn cái mõm nhọn tham lam tới, rất nhanh đã liếm hết sạch sẽ cháotrong đĩa không chút dư thừa, sau đó vô cùng đáng thương nhìn về phíaThúy Vân, mọi người rốt cuộc nhịn không được nữa đều cười phá lên.
Lần này, đổi thành Lục Ngạc giành trướcmúc thêm cháo cho nó, Bối Bối vẫn dùng tư thái gió cuốn mây tan nhưtrước nhanh chóng quét sạch, sau đó nhìn về phía Lục Ngạc, giống nhưhoàn toàn quên mất lúc đầu là Thúy Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576206/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.