Mặt trời đã chếch nắng, nghiêng nghiêngchiếu xuống rừng già rậm rạp, bốn phía núi non chạy dài, thỉnh thoảnglại có cánh chim vút lên không trung bay đi, tiếng hót lảnh lót khiếnnúi rừng càng thêm u tĩnh.
Dưới ánh mặt trời, trên đỉnh núi, TiểuNgư thuận tay nắm lấy một cành cây chĩa ngang, vững vàng đứng trên chạccao, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, dung nhan mỏi mệt cũng không che giấuđược vẻ thanh lệ, trong đôi mắt sáng trong, ánh mắt lại càng sắc bén màlạnh lùng bình tĩnh. Nàng hơi quay đầu, linh hoạt di chuyển trên nhữngcành cây, xuyên qua cành lá rậm rạp, cẩn thận tuần tra lại xung quanhmột lần nữa, sơn đạo phía xa, cây cối xung quanh, không bỏ sót chút nào.
Trước mắt hết thảy đều không có gì kháctrước, đỉnh núi vẫn là đỉnh núi, rừng rậm vẫn là rừng rậm, thế nhưng,ngôi nhà ấm áp trong thung lũng kia đã không còn nữa, không chỉ có vậy,cuộc sống tương lai của cả nhà bọn họ có lẽ sẽ khó dò, khó bước như conđường rừng gập gềnh nhất, bởi vì trải qua một đêm này, mối thù giữa nhàbọn họ với Cảnh Đạo Sơn kia rốt cuộc hoàn toàn kết hạ, cho dù nhà nàngmuốn thôi chuyện cho yên, đối phương cũng không chịu bỏ qua bọn họ nhưvậy.
Nhổ cỏ tất diệt tận gốc, hai ngày nàyhoặc công khai hoặc ngấm ngầm đều nhất định sẽ có rất nhiều người đếnlục soát khắp núi, bọn họ nếu lúc này đi không được, cũng chỉ có thểcảnh giới gấp bội mới có thể đảm bảo an toàn cho mình. Cho nên, trongthời gian đặc biệt này, bọn họ không ai có thời gian mà phẫn nộ, ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576171/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.