“Tỷ tỷ, khi nào thì cha mới có thể tìm đến chúng ta?..”
Trái ngược với rừng núi bên ngoài đã hửng sáng, cách xa nhà cũ hơn mười dặm, trong một sơn động nào đó được cheđậy rất kín vẫn tối tăm nhìn không rõ mặt, thêm vào đó là tiếng nước rớt từng giọt từng giọt xuống hõm đá trũng truyền ra từ sâu trong hang càng khiến bầu không khí trong động tràn ngập cảm giác hoảng sợ bất an cùngtrống rỗng.
“Sắp rồi, sắp rồi, đợi một lát nữa thôi,cha nhất định sẽ đến.” Tiểu Ngư ôm chặt Phạm Bạch Thái đang run giọng,dịu dàng mà kiên định an ủi.
“Sư tỷ, hay để ta ra ngoài xem thử?” La Đản cũng bắt đầu thiếu kiên nhẫn đứng dậy, giọng nói coi như vẫn ổn định.
“Không. Bây giờ đã sáng, đệ ra ngoài sẽrất dễ bị phát hiện, hơn nữa bên ngoài có Nhị thúc là đủ rồi, về phầnchúng ta cần làm là giữ sức, chờ đến lúc cha an toàn trở về còn có thểlên đường nhanh chóng được.” Tiểu Ngư vẫn như cũ khẳng định chắc chắn,chối tất cả những ngờ vực bi quan vô căn cứ mà tận lực điều khiển tâmtrí của mình suy xét về chuyện xảy ra đêm qua.
Sự tình rất không hợp lý.
Đầu tiên, những người này tại sao lại mai phục trong thôn từ trước? Có phải là cho dù ban ngày Phạm Đại khôngphát hiện ra sào huyệt của chúng thì chúng cũng đã tính sẽ đối phó vớinhà mình?
Nếu là đã sớm phát hiện nhà mình ẩn cư ởđây, như vậy lấy thủ đoạn đê tiện của bọn chúng, sẽ không thể nào lạikhông chọn cách tốt hơn uy hiếp, ví
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576167/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.