“Cảnh Đạo Sơn, trước đây ta còn kínhngươi là người quân tử, không ngờ ngươi cũng chỉ là kẻ tiểu nhân giả vờđạo mạo, coi người khác là trẻ con, không phải ta vô tình nhìn thấy cácngươi một lần thôi sao? Lão tử đã nhượng bộ tránh đi như thế, ngươi cònmuốn thế nào? Đại ca, huynh bảo vệ đám trẻ, những kẻ này để ta đến dọndẹp, hổ không phát uy, coi chúng ta là mèo bệnh dễ bắt nạt hả? Thật sựlà buồn cười!”
Nhìn thấy đệ đệ trở về, Phạm Thông làmđại ca còn chưa kịp nói câu nào, Phạm Đại đã hùng hổ mắng, trên tay cầmmột cây đao thép, hẳn là mới đoạt được trong lúc giao thủ vừa rồi.
“Phạm Nhị hiệp thật sự hiểu lầm, chúng ta sở dĩ nửa đêm đến đây, thật sư chính vì không muốn người ngoài chú ý mà thôi, lại càng không phải đến kiếm chuyện.” Cảnh Đạo Sơn nhãn hiệu Nhạc Bất Quần một bộ quân tử nhún nhường tính tình tốt đẹp, bị Phạm Đại mắng sa sả thẳng vào mặt như thế, trên mặt vẫn như cũ không thấy một chútgiận dữ nào.
Thế nhưng trong nhà, Tiểu Ngư đối vớingười này lại thật sự không nảy sinh được chút thiện cảm nào, ngược lạichán ghét càng sâu, cho dù bề ngoài ông ta có quân tử hơn nữa, thế nhưng nếu là quân tử thật sự tuyệt đối sẽ không đêm hôm khuya khoắt đi làmchuyện đe dọa người khác thế này. Nếu nói là lấy ác chế ác còn hiểuđược, nhưng nhà mình rõ ràng là thành thật không tranh đấu với ai, cònmang binh khí đến vây, thật sự là buồn cười.
“Không phải vì chuyện đó, vậy ngươi đemnhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576164/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.