Ra khỏi chùa, lên núi, khi đã tiến vào trong rừng, Tiểu Ngư mới cảmthấy hưng phấn trong người chậm rãi bình ổn lại, nhớ lại sự ngốc nghếchcủa mình ban nãy, không khỏi lắc đầu cười, ha ha, thực không nghĩ bảnthân mình cũng có lúc kích động hí hửng như vậy. Nhưng nói thật, cũngchỉ có vị tác gia, chính trị gia, sử gia, nhà thơ Âu Dương Tu trứ danh,một nhân vật vĩ đại, mới có thể khiến nàng, một “người trưởng thành” đến từ thế giới khác mất hết phong độ như vậy, không phải nói, giả như hômnay dù có nhìn thấy tiểu hoàng đế Nhân Tông đương triều, chỉ sợ biểuhiện của nàng cũng sẽ không hưng phấn như thế.
Lấy lại bình tĩnh, Tiểu Ngư xách giỏ bắt đầu tìm kiếm mục tiêu: những bụi hoa đỗ quyên* đang nở màu tím hồng rực rỡ vô cùng xinh đẹp.
Kiếp trước của nàng, có một thời gian trào lưu dùng hoa tươi làm đồăn rất được ưa chuộng, trà hoa quả lại càng đa dạng phong phú nhiềuloại, có điều phần lớn đều từ nước ngoài du nhập vào, thời đại này đương nhiên không có, nàng chỉ có thể tìm được một vài loại hoa cỏ truyềnthống bản địa có sẵn mà thôi, những bụi hoa đỗ quyên trước mắt này làmột trong số đó, nhưng nếu sắc hoa có màu vàng hoặc trắng thì nhất địnhkhông thể ăn được, vì trong hoa hai loại này có chứa độc tố.
Tiểu Ngư cầm kéo rảo bước trong rừng, thấy đóa hoa nào màu sắc rực rỡ cánh hoa còn nguyên không bị hư hại gì liền cắt xuống, chợt nghe phíasau tựa hồ có động tĩnh, thoắt quay đầu lại, liền trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576155/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.