Mọi người xuống núi, xuống khỏi triền núi một chút là có thể thấyngay ngôi chùa nằm thấp thoáng dưới bóng đại thụ của rừng già, thế dựavào núi, tuy chất phác mộc mạc giản dị nhưng mái chùa vẫn không mất đivẻ trang nghiêm cổ kính, đó chính là chùa Phong Huyệt nổi tiếng gần xa.
Ngôi chùa Phong Huyệt này, Tiểu Ngư đã quen thuộc từ lâu.
Nhiều năm qua, ngôi chùa cổ dựng từ thời Bắc Ngụy này, mỗi góc độnhìn từ trên xuống hay từ dưới lên lại có cảm giác không giống nhau, cóthời điểm nàng từng cùng du khách đi từ dưới chân núi lên, một đườngthưởng thức rừng bách xanh suối chảy, chậm rãi theo từng bậc đá leo lên, lấy tấm lòng thành kính nhìn nơi Phật ngụ, nhưng cũng có nhiều lúc,nàng vô cùng vui vẻ đi thẳng xuống từ đỉnh núi, trước nhìn khắp cả núirừng rộng lớn, ngắm mây mù tràn lan, nghe gió núi thét gào, sau đó mớitrở lại trần gian, dọc theo đường mòn trong rừng chậm rãi đi xuống.
Ra khỏi rừng rậm, rẽ một khúc ngoặt là có thể thấy ngay phía trướcmột lư hương to nghi ngút hương khói, đương nhiên, càng làm người ta chú ý hơn là một toà bảo tháp bảy tầng cổ kính đồ sộ. Lúc này gió núi thổichầm chậm, phía trên tháp cao chót vót, mỗi tầng bảo tháp bốn góc đều có treo chuông sẽ phát ra những tiếng lanh canh vui tai, xen lẫn với vô số tiếng chim lảnh lót quanh chùa, giống như một khúc nhạc của thần tiên.
Mọi người vừa đi vừa hỏi Không Sắc làm sao lại rớt xuống vách núi,Không Sắc chỉ chỉ vào gùi trúc trên người Phạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hao-nu-18-hao-nu-thap-bat-gia/1576153/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.